V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Vài món tư lương mang theo trong đời sống

(Sưu tầm)


Trên đường đạo hay đường đời, người có trí thường trang bị cho mình chữ “Tự”:

- Tự khóc tự lau, tự đau tự chịu

- Tự bước đi trên con đường của mình

- Tự đứng lên sau vấp ngã

- Tự lập trong cuộc sống khó khăn này

- Tự biết lỗi và tự độ, tự giác


Quần áo rách có thể vá. Nhà cửa hỏng có thể sửa chữa. Chỉ có niềm tin tưởng của người khác dành cho bạn, một khi đã mất rồi thì thật rất khó khăn mà hồi phục lại.


Những bài học quí báu nhất thường đến từ những khoảng thời gian tồi tệ nhất.


Dù biết mình không làm sai nhưng vẫn hạ cái tôi xuống để nói câu xin lỗi, vì hiểu rằng bầu không khí an hòa quan trọng hơn chuyện ai đúng, ai sai.


Cho dù bạn có tốt đẹp đến mức nào thì ở sau lưng sẽ luôn có người nói này nói nọ. Hãy lắng nghe thật cẩn thận cách mà một người nói về người khác trước mặt bạn. Vì đó là cách mà họ sẽ nói về bạn trước mặt người khác.


Dù ở trong một cuộc giao tiếp ngắn hay dài, người thực sự thông minh dùng tâm thái sẵn sàng lắng nghe để bắt đầu, chứ không phải tâm thái sẵn sàng nói để bắt đầu. Người thực sự thông minh là người sẵn sàng lắng nghe, quan sát tính cách của đối phương, để từ đó hiểu được trạng thái cuộc sống và tâm ý của đối phương.


Trước khi định nói điều gì
Ta nên học hạnh nhu mì lắng nghe
Trước khi chỉ trích, cười chê
Ta nên nhìn lại tự phê phán mình
Thơ Thích Tánh Tuệ



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét