V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Cuộc sống nhìn từ ô cửa thiền|99|

- Lời kinh trong lòng bàn tay
- Vô Thường

“Người dốc lòng làm việc thiện, có thể lúc đó phải chịu nhiều cực nhọc, phải chịu không ít tổn thương, nhưng cuối cùng thứ có được luôn là nụ cười bình yên, và không khổ não”.

Nói được một câu “thương người” giữa cuộc đời đầy những toan tính thế này không phải dễ, nhưng khi nói được, bỗng thấy cuộc đời dù thế nào cũng còn rất hiền hậu, đủ để chúng ta có thể nở một nụ cười bình yên.

Tha thứ cho những điều đã làm mình tổn thương không phải dễ, nhưng chỉ khi nào làm được điều đó, vết thương trong lòng mới có thể lành; trên người của những kẻ bình yên nào cũng có một vài vết thương, nhưng đã lành rồi.

Tử tế trong từng lời nói, ánh mắt, việc làm, không phải dễ, nhưng đừng bao giờ làm khó khăn cho cuộc sống ngày mai bằng cách chọn cho mình những ngày hiện tại sống quá dễ dàng vì không cần phải tử tế và mỉm cười với ai.

Thêm một chút can đảm, thêm một chút từ bi, những nỗi buồn dường như dài vô tận cũng kết thúc, những vết thương dường như không thể lành cũng có thể khép miệng. Và can đảm, từ bi cũng không phải dễ.

Đôi khi cũng do nghĩ sau này còn cơ hội, nên chúng ta thường bỏ qua những việc làm thiện khi thấy nó bắt đầu khó khăn, thấy một chút trắc trở là dừng lại: “để sau này hãy làm”, “để sau này hãy tính”, “để sau này làm tiếp” ... đâu biết, cuộc sống không bao giờ cho chúng ta có được nhiều lần “sau này” đến như vậy.

Ai không đủ can đảm thương được những trắc trở của mình khi dốc lòng làm điều thiện sẽ không đủ sức để đi qua hết nỗi đau mênh mông của kiếp người.

Mong người luôn an.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét