V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Mọi thứ đến với mỗi người đều có ý nghĩa riêng của nó

(Sưu tầm)



Hãy chấp nhận sự thật rằng trong chúng ta có cả Bùn lẫn Sen, có cả Ác Quỷ lẫn Thiên Thần, đừng khước từ Ác Quỷ và cũng đừng cự tuyệt Thiên Thần. Trong chúng ta có cả đen lẫn trắng, nhưng đừng khước từ đen để chạy theo trắng, bởi đen là sự tô điểm cho trắng, bởi Bùn là dưỡng chất cho Sen. Nghĩa là, đừng bao giờ khước từ những yếu kém hay lỗi lầm trong quá khứ, bởi sẽ không có sự tiến bộ và hoàn thiện nào đến từ sự trốn chạy và chối bỏ hết cả, mọi thứ đến với mỗi người đều có ý nghĩa riêng của nó, đều là món quà cho sự trưởng thành và hoàn thiện. Hãy đón nhận nó với lòng biết ơn và trân trọng, và rồi hãy sử dụng sức mạnh chuyển hóa bản thân để nghiền nát toàn bộ sự rác rưởi trở thành dưỡng chất nuôi cây và cho ra hoa thơm, trái ngọt. Sau đó tự mình nếm lấy vị ngọt của niềm hạnh phúc vui sướng rộn ràng trong lòng.

Những con người đẹp nhất là những người từng bị đánh bại, từng đau khổ, từng tranh đấu, từng mất mát, và đã tìm được đường ra khỏi vực sâu. Những người này có lòng cảm kích, sự nhạy cảm và thấu hiểu với cuộc đời, cuộc đời đã làm họ tràn đầy sự cảm thông, sự dịu dàng và quan tâm, yêu thương sâu sắc. Người đẹp không tự nhiên mà có.

Tôi hay bạn mỗi ngày đều phải tự mình đối mặt với một cuộc chiến thiện ác ngay trong chính bản thân mình. Cuộc chiến đó không hề dễ dàng, con ác quỷ trong người bạn luôn sẵn sàng nhảy xổ ra bất cứ lúc nào bạn không đề phòng, không để ý, khi bạn lơ là. Muốn vậy, mỗi ngày mỗi giờ mỗi phút mỗi giây bạn đều phải luyện thân tâm trí, như vậy có mệt mỏi không ?

Câu trả lời là nếu bạn rèn luyện thường xuyên, đến một ngày nó sẽ trở thành thói quen, và lúc đấy thì bạn sẽ không cần cố gắng nữa, nó sẽ nhẹ như một hơi thở, dễ dàng hơn nhiều. Tôi đã từng có vô vàn ý nghĩ, ý định mà giờ nghĩ lại tôi vẫn còn rùng mình, những thứ ác độc dành cho những kẻ mà tôi căm ghét, thù hận, những kẻ mà tôi cho đã đẩy cuộc sống của tôi vào địa ngục, đã làm tôi tổn thương sâu sắc, khiến tôi hết lần này đến lần khác ngập trong hố sâu lầy lội, đau đớn không thoát ra được.

Thật may, lí trí tôi đủ mạnh để vượt qua điều đó, đã không biến những điều đó thành sự thật một cách trọn vẹn đầy đủ, nó đã kịp được ngăn chặn trước khi quá muộn, hoặc những hậu quả nếu có tôi chưa nhận ra được để đủ trầm trọng.

Là sách đã cứu rỗi linh hồn tôi, chính trong sách đã đưa cho tôi những lối thoát, những con đường, những bàn tay, kéo tôi ra khỏi hố sâu tuyệt vọng. Không biến tôi thành một kẻ xấu tệ hại, đáng sợ. Tôi đã quyết định tha thứ, không phải vì ai khác mà chính vì bản thân mình, tôi đã hiểu chỉ có buông bỏ quá khứ mới có thể giải thoát được tôi. Tôi đang bước chập chững từng bước một ra khỏi hố đen đó, thi thoảng cũng có một vài sợi dây níu tôi lại, gần hơn với cái hố đen đó, nhưng thật may, tôi đã cố gắng đủ nhiều để cắt bớt đi, sức nặng những sợi dây sẽ giảm đi, nhưng cái thế lực đen tối xấu xa trong tôi thi thoảng vẫn trỗi dậy, kéo tôi lại, cứ thế mỗi ngày tôi đều đấu tranh, cố gắng để bước đi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét