V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Bóng thời gian

(Thích Tánh Tuệ)

Không hình, không bóng, không tên
Chảy ngang trần thế dệt nên tháng ngày
Không màu, không sắc hiển bày
Xuân thì thuở nọ chiều nay bạc đầu

Thời gian, hai chữ nhiệm mầu
Là phương thuốc để quên sầu thế gian
Thời gian, hai tiếng gian nan
Nhọc nhằn nhân loại, vội vàng đến, đi

Thời gian thực sự là gì ?
Thủy chung, bạc bẽo cũng vì thời gian
Những ngày hội ngộ hân hoan
Chén mừng chưa trọn đã tàn cuộc vui

Thời gian chờ đợi, ngậm ngùi
Tháng ngày như thể thụt lùi đứng yên
Khi tâm tư nặng ưu phiền
Phút giây nghe cứ dài thêm, mỏi mòn

Thời gian trôi cuốn, dập dồn
Hỏi người ... ai biết mất còn về đâu
Thở vào, sống với lo âu
Thở ra, nghiệp quấn theo sau kiếp đời

Quyền uy, nhan sắc một thời
Thời gian thầm lặng đổi dời, phôi pha
Thoạt nhiên bóng xế chiều tà
Hư không vọng đến lời ca vô thường
Thời gian vốn chẳng vui, buồn
Nỗi niềm riêng dệt ngàn muôn sắc màu

Có người ẩn sỹ rừng sâu
Cõi lòng vô niệm qua cầu thời gian
Như mây như gió thênh thang
Thân trong trần thế, hồn tan luân hồi
Ừ mưa, nắng ... Mặc tình trôi !
Thiên thu về ngự chỗ ngồi thiên thu



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét