V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Cuộc sống nhìn từ ô cửa thiền|7|

- Lời kinh trong lòng bàn tay
- Vô Thường



“Gió mưa khói bụi đều có thể làm phai mọi bức tranh, nhưng với bức-tranh-nghiệp mà gã-họa-sĩ-Tâm vẽ ra, dù trăm nghìn năm khói bụi cũng sẽ không phai”.

Nghiệp vẫn thường được gọi là Nghiệp Nhân, Hạt Giống Nghiệp, hạt giống nảy mầm giữa cuộc đời nắng mưa.

Sau một năm ...

Trong thân cây lại có thêm một lớp vân. Lớp vân gỗ đó đậm nhạt theo mùa nắng mưa, những năm nắng nhiều, vân gỗ đậm, rắn rỏi hơn. Những người hiểu gỗ, nhìn vào từng đường vân gỗ sẽ thấy được từng mùa nắng mưa cây đã trải qua.

Trong thân gỗ hôm nay, vẫn có đó từng mùa nắng mưa của trăm nghìn năm trước.

Trong thành công hôm nay của mỗi người, vẫn còn đó một bước chân ngày xưa đã không bỏ cuộc.

Trong nỗi buồn hôm nay, vẫn còn đó một lời nói ác.

Trong sự bình thản hôm nay, vẫn còn đó nụ cười thật ấm ngày trước nhìn lại cuộc đời giá lạnh.

Bước chân là nghiệp, thân nghiệp.

Lời nói là nghiệp, khẩu nghiệp.

Suy nghĩ là nghiệp, ý nghiệp.

Trong hôm nay, vẫn còn đó những điều từ tiền kiếp. Trong chiếc lá hôm nay, vẫn còn trong đó một góc hạt giống từ thuở hồng hoang ...

Nghiệp còn được gọi là Nghiệp Đạo, Con Đường Nghiệp.

Trên con đường đời, người người chen lấn nhau, hôm nay đi trước, ngày mai bỏ lại phía sau. Trên con đường nghiệp, chỉ có thể đi một mình, và phải đi cho hết con đường mình đã vun đắp lên.

Trong giọt sương ngoài hiên sáng nay, có nước mắt người khóc người, của ngày xưa …

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét