V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Đừng quá lệ thuộc những “bên ngoài”

(Sưu tầm)

Rất nhiều khi đau khổ của con người đến từ nỗi sợ bị mất một thứ gì đó, mà sở dĩ người ta sợ là bởi vì họ đã quá quen thuộc đến nỗi trở thành thói quen hay phụ thuộc vào sự tình, sự vật, con người mà họ đã gắn bó … Một khi những thứ đó bị mất đi thì mục tiêu cuộc sống của họ, trọng tâm của họ lập tức bị hút ra, khiến cho họ chao đảo, không cách nào tiếp nhận được sự thật rồi rơi vào đau khổ.

Ngày xưa không có điện thoại, không có internet, không có các cửa hàng tiện lợi … Thì con người sẽ không sống được sao ? Con người sẽ không vui vẻ hạnh phúc sao ? Đương nhiên sẽ không như thế. Nếu có thể đo đạt được phẩm chất hạnh phúc của dòng sống, thì chưa chắc những con người sống trong thời văn minh hiện đại này đã hạnh phúc hơn ông bà tổ tiên của họ ngày xưa.

Nhận ra những thứ mà bạn “khăng khăng nhất định phải có” rồi sống nhẹ nhàng hơn trong sự truy cầu, đó chính là mấu chốt của tự do, hạnh phúc. Nói cách khác, một khi “thói quen” lệ thuộc vào các điều kiện sống bên ngoài được cải biến, những điều trước đây “nhất định phải có” đã không còn là nhu cầu phải có nữa, thì bạn sẽ thấy mình được tự do và không còn bị ràng buộc bởi nó.

Không ai có thể mất những thứ mình không sở hữu. Hãy yêu thương chân thành nhất có thể, còn cái gì đã thật sự thuộc về bạn thì luôn thuộc về bạn, cái gì không thuộc về bạn thì dù thế nào đi nữa vẫn như là lữ khách qua đường.

... Rồi bỗng một ngày ta hiểu ra
Thậm chí ... thân này chẳng phải ta
Mảnh Tâm dính mắc … làm đau khổ
Nhẹ nhàng buông, sống thật bao la

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét