(Thích Tánh Tuệ)
Thiền là một tách trà nồng trên tay
Nước là nước, mây là mây
Thiền là hiện hữu phút giây đang là
Tây phương vốn giữa ta bà
Khác nhau một niệm Phật ma đổi dời
Đạo là đạo, đời là đời
Nhịp nhàng, song vận không rời khỏi nhau
Nơi hạnh phúc ẩn niềm đau
Bên dòng lệ khổ có câu kinh huyền
Động là động, thiền là thiền
Cái nhìn Như Thị, thôi phiền nắng mưa
Thực tại trôi giữa đời mơ
Một dòng sương khói đôi bờ nhị nguyên
Trăng rơi xuống tách trà thiền
Ai cười vỡ mộng nơi miền tử, sinh ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét