(Thích Tánh Tuệ)
Mắt vô ưu nhìn vạn vật, nhìn đời
Dù em biết lòng thế nhân rất rõ
Như lòng em cũng có lúc buồn, vui ...
Em cứ sống hồn nhiên đời lá cỏ
Để bên ngoài những toan tính, thiệt hơn
Em vốn hiểu ... trăm năm rồi cũng bỏ
Đời như sương trên cánh mỏng chuồn chuồn
Người vẫn thế mải mê cùng được, mất
Dài ngợi ca những nhan sắc trầm luân
Em ngồi lại tìm về trong lẽ thật
Mặc cho đời rót mật, cứ ung dung ...
Khi mắt mở nhìn đời tâm tĩnh lặng
Thì đông về vẫn thấy trọn mùa xuân
Ôm tất cả mà lòng em trĩu nặng
Ý nghĩa gì trong hạnh phúc lao lung
Em hãy nhớ mỉm môi cười mỗi sáng
Thắp tim mình bằng nắng mới yêu thương
Dù ngoài đó chẳng ai người hay biết
Hoa từ tâm hé nụ giữa vô thường ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét