(Thích Tánh Tuệ)
Biết quay về lắng đọng những nguồn cơn
Bên dòng đời còn mải miết thua, hơn
Biết nhìn lại tâm hồn cùng hơi thở
Nhờ Phật dạy, con biết tu là sửa
Niệm tâm Từ rộng mở đến vô biên
Và mỉm cười trước nghịch cảnh, chướng duyên
Biết chấp nhận ... rồi bỏ buông tất cả
Với nhân thế sống Từ, Bi, Hỷ, Xả
Với tâm mình là Chánh Niệm, bao dung
Ngó lỗi người lòng con bị đóng khung
Đời con khổ trong ánh nhìn hạn hẹp
Lạy đức Phật, con nhủ lòng sống đẹp
Đời ngắn dài, khép mở một làn hơi
Thì cớ gì con chẳng phút thảnh thơi
Mà không sống giữa khung trời thực tại
Quá khứ đã chết trong miền hoang dại
Và tương lai ... gạo sống chửa thành cơm
Hiện tại này con trân quý, cảm ơn
Lòng thanh thản ... đời hoa thơm, trái ngọt
Nghìn xây đắp ... cũng về nơi bèo bọt
Nên nguyện lòng không trói cột gì thêm
Nhẹ bước về nơi tỉnh thức gọi tên
Sống thất niệm sẽ ... dài đêm lắm mộng
Tạ ơn Phật, con nguyền buông khát vọng
Để hồn con lồng lộng lối yêu thương
Giữa trần gian vững chãi một con đường
Đường hạnh phúc chân thường in bóng Phật
Dù mai đó vô thường con mất tất
Vẫn rất giàu, có Phật giữa đời con ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét