(Thích Tánh Tuệ)
Cay đắng trăm bề kiếp phận làm dâu
Đôi lúc nhớ nhà thao thức cả đêm thâu
Mẹ chồng mắng, nuốt sầu trong đơn lẻ ...
Anh hãy đóng vai, thử một lần làm Mẹ
Chín tháng hoài thai cảm giác sẽ ra sao
Ăn uống khó khăn, cẩn thận lúc ra vào
Kỳ sinh nở đớn đau toàn thân thể ...
Thử làm vợ đi, biết khó hay là dễ
Việc nhà nhiều vô kể, việc không tên
Buổi cơm chiều chu tất đã dọn lên
Đợi chờ mãi anh về luôn trễ muộn
Anh hay trách vợ mình sao luộm thuộm
Con dại đau hoài phải thức suốt hằng đêm
Anh vô tư trong giấc ngủ say mèm
Mặc ngày tháng hằn chân chim đôi mắt
Thử làm Mẹ đi, hiểu một đời tất bật
Buôn bán tảo tần, giặt giũ, dạy nuôi con
Phận làm dâu cố gắng được vuông tròn
Đạo làm vợ phải chu toàn nghĩa vụ
Anh thử vào vai, hiểu ra nghìn tâm sự
Một đôi lời khôn cạn nỗi niềm riêng
Khi hiểu rồi thương thật Mẹ và em
Thương bổn phận thiêng liêng người phụ nữ
Và từ đó không hững hờ buông chữ
“Làm đàn bà sướng chết, khổ gì đâu !”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét