- Mặc Giang
Nhìn thấy mọi quốc gia trên trái đất
Có những nơi văn minh
Có những nơi nghèo nhất
Dù có thương mà không đọng nhiều ray rứt
Nhưng khi nhìn hình chữ S
Tâm hồn tôi bỗng chùn lại, xuyến xao
Mảnh đất cong cong, có gì đó vậy nào
Mà trong tôi, nghe bồn chồn chi lạ
Những buồn vui lẫn lộn không thể tả
Những nỗi niềm đan kín thấm lòng đau
Mở mắt nhìn những tưởng như chiêm bao
Mấy mươi năm, một khung trời thăm thẳm
Tôi trầm ngâm vắng lặng
Mảnh hình cong đất nước của tôi ơi
Từ thị thành cho đến những vùng hẻo lánh xa xôi
Tôi luôn để ý những gì xảy ra, từ Nam tới Bắc
Có những điều, tôi nghe sao quá quắt
Có những điều, tôi cảm thấy thương thương
Vì dù sao, cũng là của quê hương
Của mọi nỗi niềm, lâng lâng từng cảm xúc
Sông ơi, sông mấy khúc
Nước ơi, nước mấy bờ
Ước ơi, ước có mơ
Trông ơi, trông có đợi
Những mến thương, rung rung từng khắc khoải
Những dấu yêu, khơi động đắp vơi đầy
Bao nhiêu năm, không một lúc nào khuây
Bởi quê hương của tôi là tất cả
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét