- Thích Tánh Tuệ
Chiều nay thức giấc bỗng thèm nghe Kinh
Xót xa nhỏ lệ thương mình
Thùy miên lũy kiếp vô minh, mịt mù
Đá lên tiếng hỏi nhà Sư
Nặng nề kiếp Đá, răng chừ thoát thai ?
- Hỏi mình, này chớ hỏi ai
Đừng ôm núi ngủ, đừng say giấc đời !
Thiên thu dưới ánh mặt trời
Đầy hồn bóng tối chưa dời một phen
Trong lòng Đá có hoa Sen
Sao hoài xa lạ, chưa quen một lần ?
Trông kìa, mấy cụm nhàn vân
Trôi về phương nớ hồng trần nhẹ tênh
Cuộc đời vốn dĩ mông mênh
Chôn chân từ độ lãng quên, buộc ràng
Đá nghe vỡ mộng, bàng hoàng
Thở dài một điệu mang mang đất trời
Rồi Sư cùng Đá bật cười
Cả hai ở chốn không lời gặp nhau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét