V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Sống chết chỉ là một

- Tâm ngôn



Đêm chầm chậm đến. Đạo sĩ, cô gái và con chó quây quần bên đống lửa. Cô gái mở đầu:

- Ông có bao giờ chuẩn bị cho cái chết đến không ?

- Chuẩn bị làm gì nếu như sống chết chỉ là một ?

- Nhưng ông không nghĩ rằng chết là sự chấm dứt hoạt động của thể xác ?

- Nhưng con người còn có tâm linh.

- Ông muốn nói tâm linh sẽ về trú ngụ ở một trong hai nơi thiên đàng hay địa ngục ?

- Thiên đàng khác địa ngục ra sao ?

- Thiên đàng là nơi tâm hồn thanh thản, còn địa ngục là nơi tâm hồn bị giày vò, bứt rứt.

- Nếu như vậy thì quả là ta đang ở thiên đàng, không cần đợi đến lúc thể xác hết hoạt động.

- Ông không coi trọng sống chết à ?

- Ta đã sống chết nhiều lần rồi, có gì mà sợ.

- Ông không đùa chứ ?

- Mỗi ngày, ta ngồi đây ngủ giữa vũ trụ, tâm hồn chẳng vướng bận gì, coi như ta đã chết. Lúc mở mắt thấy vạn vật trong lành hồi sinh, không phải là ta sống lại sao ?

- Nhưng vẫn có một cái chết cuối cùng chứ, ông đâu thể trường sanh bất tử.

- Khi nào là cái chết cuối cùng ?

- Hơi thở ông ngừng, tim ông đứng yên, và bộ não ông không còn hoạt động.

- Ngừng ở xác này nhưng chưa ngừng trong không gian.

- Sau khi rời khỏi xác, linh hồn ông đi về đâu ?

- Thiên đàng, địa ngục, quá khứ, hiện tại, tương lai, vô hình hay hữu hình đều là ở đây, tại sao phải đi nơi khác ?

- Nói thế, ông đã ở địa ngục rồi à ?

- Đúng vậy. Khi ta đói, bụng ta cồn cào khó chịu. Khi ta đam mê, đầu óc ta mê muội không sáng suốt nữa. Những thứ ấy là nguồn gốc của địa ngục.

- Thiên đàng địa ngục ở trong ông à ?

- Ở trong ta, ở trong ngươi, ở trong mọi loài.

- Thế bây giờ ông đang sống hay đang chết ? - Ta đã nói, sống chết chỉ là một, cho nên ngươi bảo ta sống thì là ta đang sống, mà bảo ta chết thì là như thế.

Ánh lửa nhỏ dần rồi tàn …

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét