- Diệu Linh
Nặng như thương nhớ dù lời chưa trao
Hồ như đã gặp kiếp nào
Thoáng ban đầu ấy ghi sâu trong hồn
Chiều xa, tiễn ánh mắt buồn
Người xa, người có cạn nguồn yêu thương ?
Tình tơ, trót đã vấn vương
Chờ nhau, dẫu biết vô thường nợ duyên
Tìm trong cõi nhớ vô biên
Thấy mơ màng lắm trinh nguyên nét cười
Thoáng duyên còn thắm, tình ơi !
Tạ ơn tình đã vào đời ru ta
Ru bằng ánh mắt ngọc ngà
Cho hồn ta vỗ âm ba bồi hồi
Ru bằng thinh lặng bờ môi
Cho tim ta gióng lên hồi chuông yêu
Ta về xõa tóc trong chiều
Gửi vào hương gió chút tiều tụy mong
Mai này tìm được Diêu Bông
Thoáng duyên xin ủ cho nồng trăm năm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét