(Sưu tầm)
Người quá khôn (khôn lõi), sẽ không chịu nhận phần thiệt, mọi thứ đều so đo tính toán, sẽ luôn phải đối chọi, sống trong tranh giành mâu thuẫn, kỳ thực rất mệt mỏi. Vậy nên, có lúc cần nên khờ khạo một chút, chịu thiệt một chút, có thể làm ngơ, có thể bỏ qua, không nhìn vào thiếu sót của người khác. Sự thông minh nên cất ở trong tâm, dùng để nhìn xa trông rộng, dùng cho việc lớn, đừng để nó chằm chằm hướng vào khuyết điểm của người khác.
➋ Trí tuệ sinh tồn
Một người đi thỉnh giáo thiền sư, vì cửa thiền viện rất thấp, người này không chú ý, kết quả đầu đụng vào cửa. Thiền sư nói với anh ta, muốn không đụng phải đầu, thì phải học cách cúi đầu. Đối nhân xử thế cũng là như thế.
➌ Trí tuệ giao tiếp
Trong giao tiếp, đúng sai chỉ là tương đối, đừng nên tranh biện gay gắt làm gì. Người lịch duyệt, biết xử sự, có thể giao thiệp với bất kỳ ai, thậm chí người khác mạo phạm, họ cũng có thể mỉm cười đối mặt. Như vậy vừa có thể tránh được xung đột, vừa có thể kết được duyên lành. Ai đó có câu: “sống cho ngay thẳng, thật thà, cho dù thua thiệt nhưng mà bình yên”.
➍ Trí tuệ khoan dung
Khi bạn bao dung người khác, cũng là tích lũy Tâm Đức cho chính mình. Làm người, có thể bỏ qua được thì nên bỏ qua. Khi bạn bao dung người khác, cũng là lúc hoa từ bi trong lòng chớm nở. Biển chứa trăm sông, có dung nạp mới trở thành rộng lớn; người có bao dung, vạn sự dễ thành.
➎ Trí tuệ kham nhẫn
Người có nội lực thực sự, là những người có thể duỗi cũng có thể co. Không ai cả đời đều là thuận lợi, cho nên, lúc đắc ý dĩ nhiên đáng hãnh diện, nhưng lúc thất ý lại không thể để tinh thần sa sút, mà phải tích lũy năng lượng, học bài học từ thất bại mà chín chắn trưởng thành. Ngồi hít thở đưa tâm về tĩnh lặng, chuyện gì rồi cũng qua, lấy lui làm tiến.
➏ Trí tuệ tu niệm
Nhân sinh quan trọng nhất là lạc quan sống, người biết đủ thường sẽ biết cách tìm niềm vui, họ có thể nghĩ thoáng, cho nên không quan tâm hơn thua, thong dong tự tại. Muốn lạc quan bình thản, thì phải biết thuận theo tự nhiên, không lạc vào dòng thị phi nhân thế, cười nhìn hoa nở hoa tàn. Đời người chưa chắc được trăm năm, con người lao tâm khổ trí vì nghĩ rằng cái chết là chuyện của người ta, chẳng dính chi tới mình.
“Không ai sống mãi trăm năm
Thế mà tính chuyện xa xăm ngàn đời
Không ai biết được tuổi trời
Mà ôm mộng tưởng đổi dời thế gian …”
(Thích Tánh Tuệ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét