(Thích Nhật Từ)
Cái tâm bên trong là cái nhân, mà cái tướng bên ngoài là cái quả. Tâm đẹp thì mặt sẽ đẹp. Chúng ta hãy soi gương và nhìn khuôn mặt mình sẽ thấy tâm của mình. Nếu ngày hôm đấy mình soi gương mà mình thấy mặt mình đẹp, biết rằng thời gian qua cái tâm mình đẹp. Vì vậy, muốn có nhan sắc đẹp thì hãy tu dưỡng nội tâm mình cho đẹp. Không tốn tiền đi sửa sắc đẹp, để tiền đó để làm việc nghĩa, gương mặt sẽ đẹp bền bỉ.
Chúng ta muốn đẹp mà chỉ lo chăm sóc bên ngoài thì sau này sẽ tàn tạ nhiều hơn, cho nên, mỗi lần ta khởi được tâm thương người là mỗi lần mặt ta đẹp hơn chút, mỗi lần chúng ta giận mặt lại xấu đi. Cứ như vậy mà biết điều chỉnh. Mỗi lần chúng ta lạy Phật, mặt sẽ đẹp hơn một chút. Mỗi lần chúng ta khinh thường người, mặt sẽ xấu đi một chút. Mỗi lần chúng ta kiêu ngạo, mặt mình xấu đi một chút. Cứ một lần chúng ta hạ mình, khiêm tốn, tôn trọng người khác, mặt mình đẹp hơn một chút. Đó là những phương pháp thẩm mỹ tuyệt vời nhất, không có phương pháp thẩm mỹ nào đẹp bằng phương pháp thương người, tôn trọng người, lễ Phật, giúp người.
Thân ngay thì bóng thẳng ngay
Tâm chân thì sẽ hiện bày tướng chân
Thân tâm thanh tịnh, thánh nhân
Sống đời tự tại, tinh thần thảnh thơi
Cái đẹp ngày xưa nhờ phấn son, chẳng thể mãi thường còn. Nay ta làm đẹp bằng giới đức, từ bi trí tuệ mãi đẹp hơn, coi việc người như việc mình, chân thật mà làm, hết mình mà làm, sẽ được mọi người thương yêu. Đi đâu, đến đâu cũng sẽ được người tin dùng.
Bước chân vào đến cổng chùa rồi
Bao nhiêu toan tính hãy buông lơi
Để tâm thanh tịnh, thân thư thái
Gương mặt tươi vui, miệng mỉm cười
Tâm an vạn sự đều bình an. Bình an đến từ bên trong chứ không phải ở bên ngoài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét