(Thích Tánh Tuệ)
Thì không dứt được đâu
“Khổ” sẽ theo ta mãi
Muôn đời ... sống chung sầu
Nếu Vui kia là thật
Thì vui mãi không buồn
Sáng qua cười hỉ hạ
Chiều ni, lạ … sầu tuôn
Nếu Buồn kia có thật
Sau chia ly, lại cười
Giọt lệ nào nhỏ xuống
Cho cây đời nụ tươi
Nếu Mây kia là thật
Làm sao hóa thành mưa
Còn mưa kia nếu thật
Màu nắng ... là trong mơ
Em xưa là Bạch Tuyết
Cuộc đời nhìn ngẩn ngơ
Tóc chiều nay lau trắng
Chừ biết tìm ... em mô
Nếu Bệnh, Già có thật
Làm sao thoát được đây
Có người ngàn xưa đó
Đã bước qua lối này
… Tất cả là mộng mị
Ai nắm được làn hương
Vạn sự tuồng ảo hóa
Chấp đắm làm đau thương
Nỗi khổ kia nào có
Một khi tỉnh mộng dài
Cái “Ta” tìm đâu đó
“Hoa đốm”, nào thấy ai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét