(Thích Tánh Tuệ)
Những lúc thân tâm mệt mỏi
Thật khó khăn nở nụ cười
Nhưng nếu nhoẻn môi cười được
Hoa lòng khô héo dần tươi
Những lúc đời bạc như vôi
Bao thiệt thòi ta gánh chịu
Ngay đó, nếu biết mỉm cười
Xả buông tâm hồn nặng trĩu …
Cuộc đời ghét ganh, đàm tiếu
Đừng sống trong miệng người ta
Nhẹ nhàng mỉm cười không nói
Nhìn áng mây trời lướt xa
Ai sống lỗi lầm với ta
Mỉm cười, lòng thêm độ lượng
Biết đây là cõi ta bà
Con người ưng gây nghiệp chướng
Những lúc khổ đau, vất vưởng
Cứ lạc quan một nụ cười
Khi sống tốt theo điều thiện
Trời không tuyệt lộ con người
Hãy để tình thương lên ngôi
Ngày thêm nồng nàn nghĩa sống
Hồn như biển rộng bên đời
Nụ cười dưỡng nuôi hy vọng
Vẫn nghèo, nếu làm tổng thống
Mà luôn túng thiếu nụ cười
Khổ đau kia là một chuyện
Ai cấm lòng mình vắng vui
Nụ cười điểm tô hạnh phúc
Hôm nay bạn đã cười chưa
Hay chăng nụ cười Ca Diếp
Còn nguyên, dù đã bao mùa ...
Thật khó khăn nở nụ cười
Nhưng nếu nhoẻn môi cười được
Hoa lòng khô héo dần tươi
Những lúc đời bạc như vôi
Bao thiệt thòi ta gánh chịu
Ngay đó, nếu biết mỉm cười
Xả buông tâm hồn nặng trĩu …
Cuộc đời ghét ganh, đàm tiếu
Đừng sống trong miệng người ta
Nhẹ nhàng mỉm cười không nói
Nhìn áng mây trời lướt xa
Ai sống lỗi lầm với ta
Mỉm cười, lòng thêm độ lượng
Biết đây là cõi ta bà
Con người ưng gây nghiệp chướng
Những lúc khổ đau, vất vưởng
Cứ lạc quan một nụ cười
Khi sống tốt theo điều thiện
Trời không tuyệt lộ con người
Hãy để tình thương lên ngôi
Ngày thêm nồng nàn nghĩa sống
Hồn như biển rộng bên đời
Nụ cười dưỡng nuôi hy vọng
Vẫn nghèo, nếu làm tổng thống
Mà luôn túng thiếu nụ cười
Khổ đau kia là một chuyện
Ai cấm lòng mình vắng vui
Nụ cười điểm tô hạnh phúc
Hôm nay bạn đã cười chưa
Hay chăng nụ cười Ca Diếp
Còn nguyên, dù đã bao mùa ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét