V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Cuộc sống nhìn từ ô cửa thiền|47|

- Lời kinh trong lòng bàn tay
- Vô Thường

“Khi tâm không nương tựa vào bất kỳ một điều gì, thì không có bất kỳ một điều gì có thể làm tâm phải động”.

“Không nương tựa vào bất kỳ một điều gì” không có nghĩa là bất cần mọi thứ, ghét bỏ tất cả, không thương tiếc gì nữa, mà chỉ đơn giản là quay về nương tựa vào chính mình, không còn tìm kiếm từ bên ngoài một chỗ để treo bình yên cả đời mình lên đó, không còn muốn để chiếc chìa khóa hạnh phúc của mình trong túi người khác, muốn tự tay giữ lấy trái tim của mình mà đi qua thế gian.

Như nói “không tựa vào đâu” nhưng thật ra người ta vẫn đang đứng trên đôi chân của chính mình. Lũ chim không bao giờ sợ cành cây dưới chân mình bị gãy, vì chúng có đôi cánh, chúng tin vào đôi cánh của mình, cành có gãy cũng chẳng sao. Điểm tựa thật sự của chúng là đôi cánh, không phải cành cây.

Tin người là tốt, nhưng tin vào bản thân mình bao giờ cũng sẽ tốt hơn. Người đời thường vội vã tìm kiếm bên ngoài một chỗ để làm điểm tựa cho đời mình, có người tìm điểm tựa cho mình trong quyền lực, có người tìm điểm tựa cho mình trong vật chất, trong nhan sắc, có người lại tìm điểm tựa cho mình ở một người nào đó. Rồi bị chính những thứ đó làm khổ.

Khi không còn đuổi theo những điều bên ngoài, bình yên sẽ có cơ hội bắt kịp chúng ta.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét