V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Cuộc sống nhìn từ ô cửa thiền|43|

- Lời kinh trong lòng bàn tay
- Vô Thường

“Một người khi cột đời mình vào những điều phù hoa hư ảo, bao nhiêu bất an âu lo bắt đầu tràn về như lũ. Một ngày quá mệt mỏi, kẻ đó bỏ đi, rồi lại quay về nơi đã làm họ tổn thương, tiếp tục tìm kiếm cất giữ, như một kẻ mộng du không giữ nổi đôi chân mình …”

Có lẽ, ai cũng từng mang cả tuổi trẻ của mình để theo đuổi điều gì đó, để thương một điều gì đó, rồi có khi phải mất nửa đời còn lại để lãng quên, bình yên.

Có lẽ, ai cũng từng quay trở lại nơi đã từng làm mình tổn thương, có người quay lại để tiếp tục giành giật cất giữ, có người quay lại chỉ để lấy lại trái tim của mình mà ngày xưa đã lỡ đặt vào đó, rồi bình thản quay đi …

Đường trần tấp nập, cuối cùng cũng chỉ là những đôi chân xuôi ngược đi tìm một nơi để gởi trái tim của mình chứa trong đó giấc mơ bình yên, và những đôi chân tìm về lại nơi đã gởi nhầm trái tim để lấy lại, cả đời ngược xuôi đường trần.

Có người gởi trái tim vào nơi hư ảo để tìm bình yên chân thật.

Có người gởi trái tim vào nơi bão giông để tìm một hơi thở bình yên.

Có người gởi trái tim vào chốn phù phiếm mong manh để chờ một ngày bình yên bền vững.

Có người lại tự cầm lấy trái tim trong bàn tay từ bi của mình mà đi qua thế gian.

Hãy cẩn thận với một nơi mà chúng ta chọn lựa để đặt trái tim mình vào đó …



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét