(Thích Tánh Tuệ)
Sẽ về ngồi lắng đọng giữa chiều quê
Bên sông nhỏ trôi qua làng tĩnh lặng
Soi bóng mình, nghe lúa hát ven đê
Nếu tôi được sống thêm lần nữa
Với bạn hiền cùng dạo phố sau mưa
Tìm một chỗ bên dòng đời vội vã
Ngắm chiều rơi ... đồng vọng tiếng chuông chùa
Nếu có thể xin thuyền đời trôi ngược
Chở tôi về thắm lại buổi hoa niên
Sống hiện tại thong dong không ràng buộc
Không “thả mồi bắt bóng” để truân chuyên
Giá như được sống thêm lần nữa
Sẽ mỉm cười chấp nhận nỗi đau riêng
Lưng cúi xuống bên những đời bất hạnh
Mắt tình thương xin xóa dịu ưu phiền ...
Nếu có thể, xin bắt đầu Sống lại
Thôi tháng ngày rồ dại ... chuốc ăn năn
Dẫu biết kiếp nhân sinh là hữu hạn
Lòng tôi còn chan chứa tận nghìn năm
Xin sự sống cho tôi lần cơ hội
Để tâm tình mở lối, biết khoan dung
Nhìn nhận thế không vội vàng kết tội
Hiểu và Thương mong trải đến vô cùng ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét