(Sưu tầm)
Tích đức - mặc dù không có người nhìn, nhưng trời biết đất biết. Người làm việc thiện, phúc dù chưa đến, họa đã rời xa. Người làm việc ác, họa dù chưa đến, phúc đã rời bỏ.
Người làm việc thiện như cỏ trong vườn xuân, không thấy mọc bao nhiêu, nhưng mỗi ngày một tăng. Người làm việc ác, như đá mài dao kéo, không thấy hao mòn gì, nhưng ngày một suy giảm.
Phúc - Họa không ngẫu nhiên, tất cả đều tại tâm. Cái đáng sợ của làm việc ác, không phải là do bị người phát hiện, mà là ở tự mình biết. Cái đáng khen của làm việc thiện, không ở lời tán dương của người khác, mà ở sự bình thản của chính mình.
Người làm việc thiện như cỏ trong vườn xuân, không thấy mọc bao nhiêu, nhưng mỗi ngày một tăng. Người làm việc ác, như đá mài dao kéo, không thấy hao mòn gì, nhưng ngày một suy giảm.
Phúc - Họa không ngẫu nhiên, tất cả đều tại tâm. Cái đáng sợ của làm việc ác, không phải là do bị người phát hiện, mà là ở tự mình biết. Cái đáng khen của làm việc thiện, không ở lời tán dương của người khác, mà ở sự bình thản của chính mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét