(Thích Tánh Tuệ)
Cảm xúc đến rồi đi
Em không là cảm xúc
Cớ sao lòng lâm ly ?
Khi buồn như giọt nắng
Mong manh rơi cuối chiều
Buồn đến đi rất vội
Sao mang hồn cô liêu
Như suối ngàn trôi chảy
Dòng tư duy miệt mài
Anh không là suy nghĩ
Ai vui, buồn, đổi thay ?
Chiều nao mưa qua phố
Vì đâu thê thiết hồn
Lắng nghe làn hơi thở
Mưa, chỉ là mưa tuôn ...
Ta không là cảm xúc
Ta chẳng là suy tư
Cũng không là hình sắc
Sống mãi hoài thiên thu
Khổ đau hay hạnh phúc
Từng đợt sóng xô bờ
Có khi nao dừng lại
Mà ôm ghì, đuổi xua
Như gió ngàn năm vẫn
Phiêu du qua trần gian
Vén loài mây tâm tưởng
Ánh Như bừng, thênh thang ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét