- Lời kinh trong lòng bàn tay
- Vô Thường
- Vô Thường
Vì hạnh phúc cho mình mà làm người tổn thương, người có bỏ qua, ta cũng phải luôn sống như người mắc nợ. Vì hạnh phúc cho mình mà ra sức giành giật của người, người càng tha thứ, ta càng trở thành kẻ rất đáng thương. Một người cả đời mắc nợ, một người cả đời trông rất đáng thương thì nhất định không phải là người hạnh phúc.
Hạnh phúc như gió, có thể đẩy người ta ngã, có thể xoay người ta nghiêng, nhưng không một ai có thể giăng lưới mà bắt được, không ai có thể vui được cả đời từ mảnh hạnh phúc giành giật được từ người.
Có những kiểu hạnh phúc, từng nghĩ là vui lắm, nhưng một ngày, khi trong tâm đã tĩnh lặng, khi trong lòng đã có tình người, nhìn lại thứ hạnh phúc đó, lại thấy nhói đau như một vết thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét