(Thích Tánh Tuệ)
Cố Đô xưa trầm mặc những Hoàng thành
Mấy thu qua sống xa rời quê Mẹ
Hương Giang ơi, còn chảy một dòng xanh
Ta hoài nhớ chuỗi ngày còn thơ ấu
Mẹ ru ta bằng điệu hát, câu hò
Huế tặng ta với muôn ngàn yêu dấu
Đẹp như là những chiếc nón bài thơ ...
Hôm nay sống giữa trời Tây xa lắc
Chợt nghe thèm ngọn gió mát sông Hương
Nhớ trưa nao nước xuôi dòng trong vắt
Dáng thư sinh in bóng độ tan trường
Răng nhớ lạ những ngày Đông xứ Huế
Tách trà thơm nghi ngút khói hôm nào
Ngày Đông lạnh, cơn mưa sao dài thế
Mưa ngút ngàn, ôi ... mưa đổ trên cao
... Nghe văng vẳng tiếng chuông chùa Thiên Mụ
Hoài ngân nga trong những sớm yên lành
Và lặng lẽ cô lái đò bến Ngự
Trong chiều vàng ngồi gảy khúc đàn tranh
Ta ao ước một lần về thăm Huế
Thăm quê xưa, nhà cũ, với con đò
Thăm vầng trăng đêm nào nghiêng nghiêng xế
Nhịp chèo buông động vỡ ánh trăng thơ
Lâu lắm rồi không trở về thăm Huế
Chiều tha hương hồn tím thẫm mây trời
Có ai về nhắn hộ niềm mong nhớ
Huế ơi còn ... như thuở đó xa xôi ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét