V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Thói thường

- Thích Tánh Tuệ



Vắng rồi, mới thấy lòng đau
Lúc còn bên cạnh nhìn nhau hững hờ
Khuất rồi, quay quắt, thẩn thờ
Khi gần chẳng thiết một giờ cho nhau
Tháng ngày lạnh lẽo lướt mau
Câu thương chưa nói, lời đau đã nhiều

Biệt rồi, mới biết là yêu
Hỏi thời gian có ngược chiều được chăng
Xa rồi, mới thấy ăn năn
Chưa lời tha thứ lòng băn khoăn hoài
Giận rồi, mới hiểu mình sai
Người đi thôi hết còn ai tự tình
Mất rồi, mới biết đoái nhìn
Còn đây chỉ một tấm hình lặng im

Hết rồi, nhịp đập trái tim
Mới hay một kiếp vô minh sống cùng
Đông rồi, tiếc những ngày Xuân
Thả mồi bắt bóng ... hư không cuối đời
Mưa rồi, nhớ sực áo phơi
Khóc rồi, tiếc hận bao lời đã buông
Mẹ Cha thuận thế vô thường
Ngàn muôn hiếu hạnh, nhớ thương cũng hoài

Chiều tàn, mới biết mỉm cười
Toan cười ... thì đã ngập trời bóng đêm
Đi rồi, mới nhớ gọi tên
Người xuôi vào cõi lãng quên mịt mờ
Tỉnh rồi, mới ngộ rằng mơ
Thế nên sống trọn từng giờ hôm nay
Người không hết dạ lúc này
Đời mang hối tiếc đong đầy vị lai ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét