( Doãn Lê )
Phải nhọc nhằn phướn gió động Tào Khê
Vui thì đến nâng ly cùng tiếu ngạo
Buồn cứ đi, lòng chẳng mệt khen chê
Đời quá ngắn thương nhau còn chưa đủ
Bận lòng chi những thù hận vu vơ
Vết trầy nhẹ đừng làm thân đau nhức
Tâm yêu thương là biển rộng vô bờ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét