V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Cuộc sống nhìn từ ô cửa thiền|14|

- Lời kinh trong lòng bàn tay
- Vô Thường



“Cuối cùng, không có gì - không còn gì quý giá hơn Tình Thương, Tình Thương là căn bản cho tất cả niềm vui bắt đầu. Khi trong lòng không có Tình Thương, ngày mai của người đó, nhất định, chỉ còn nỗi buồn”.

Một sát-na Từ Bi có thể tránh được những biến cố to lớn, một sát-na không Từ Bi có thể phải nhận lấy khổ đau cả đời.

Một lần Từ Bi, là một lần người ta quyết tâm đặt xuống hết hận thù trong lòng, rồi nhẹ nhàng, giải thoát. Một lần không từ bi là một lần người ta quyết tâm cầm hết hận thù lên, giữ thật chặt, rồi nặng nề, đảo điên, khổ lụy.

Nhẹ nhàng, giải thoát bắt đầu từ tâm Từ Bi, và bế tắc khổ lụy nối dài thêm khi tâm Từ Bi không còn. Sự khác biệt duy nhất giữa hạnh phúc và khổ đau chính là tâm Từ Bi.

Chiều về, hôm đó mưa, mưa ướt mắt ướt tay, nghe câu hát văng vẳng trong mưa, thấy lòng thật nhẹ:

“… còn tình yêu đó lỗi lầm sẽ qua …”

Câu hát nhẹ như một câu Kinh, và nặng như câu Chân Ngôn Giải Oan Kết mà người đời viết được cho nhau.

Thứ duy nhất lớn hơn lỗi lầm là tình thương. Một ánh mắt dữ, một lời nói ác … chẳng qua cũng do tình thương không còn.

Khi trong lòng còn tình thương, lỗi lầm của người chỉ là chuyện nhỏ. Khi trong tâm còn Từ Bi, những tổn thương từ cuộc sống vô thường mang đến cũng chẳng đáng gì. Con đường khổ lụy của người đời có muôn ngàn cách để bắt đầu, và cũng có chừng ấy cách để nối dài thêm, nhưng có một cách để kết thúc là tâm Từ Bi.

Từ Bi để can đảm mà lương thiện.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét