- Sưu tầm
Đá ngậm ngùi phủ lớp rêu xanh
Hắt hiu giọt nắng xuyên mành
Cành khô lá rụng, mỏng manh kiếp người
Nhìn thế sự, khóc cười ... điên đảo
Cứ mặc cho con tạo xoay vần
Dòng đời tựa áng phù vân
Chạy theo bóng ảo, khiến thân mệt nhoài
Lệ tuôn dài, bước chân rời rã
Còn lại gì, tất cả ... phù du
Đưa hồn vào cõi âm u
Con đường phía trước mây mù bủa giăng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét