( Charlie Chaplin|Minh Phan Lê dịch )
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân mình, tôi hiểu là có thể xúc phạm ai đó nhiều đến thế nào khi tôi cố ép những ham muốn của tôi lên người đó, dẫu tôi biết là không đúng lúc và người đó không sẵn sàng cho điều đó, và ngay cả khi người đó là chính tôi. Ngày hôm nay tôi gọi nó là “TÔN TRỌNG”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân mình, tôi ngưng thèm khát một cuộc đời khác, và tôi có thể thấy rằng mọi thứ quanh tôi đang mời gọi tôi phát triển. Ngày hôm nay tôi gọi đó là “TRƯỞNG THÀNH”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân mình, tôi hiểu rằng vào bất kỳ hoàn cảnh nào, tôi đang ở đúng nơi, đúng lúc, và mọi thứ xảy ra đúng vào thời điểm của nó. Vì thế tôi có thể an yên. Ngày hôm nay tôi gọi đó là “TỰ TIN”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân mình, tôi ngừng lấy cắp thời gian của bản thân, và tôi thôi lập nên những dự án lớn lao cho tương lai sắp đến. Ngày hôm nay, tôi chỉ làm những gì mang đến cho mình niềm vui và hạnh phúc, những thứ tôi thích làm và khiến trái tim tôi hoan ca, và tôi làm những điều đó theo cách của mình và nhịp điệu của mình. Ngày hôm nay tôi gọi đó là “GIẢN ĐƠN”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân mình, tôi giải phóng mình khỏi bất kỳ điều gì không tốt cho sức khỏe bản thân – thức ăn, con người, sự việc, tình huống, và mọi thứ mà kéo tôi xuống hay khiến tôi xa rời mình. Đầu tiên, tôi gọi thái độ này là bản ngã lành mạnh. Ngày hôm nay tôi biết đó là “TÌNH YÊU CHO BẢN THÂN MÌNH”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân mình, tôi ngưng cố gắng luôn luôn đúng, và kể từ đó tôi ít sai hơn. Ngày hôm nay tôi phát hiện đó là “KHIÊM NHƯỜNG”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân mình, tôi từ chối tiếp tục sống trong quá khứ và lo lắng về tương lai. Giờ đây, tôi chỉ sống trong giây phút hiện tại, nơi mọi thứ đang diễn ra. Ngày hôm nay, tôi sống mỗi ngày, ngày này tiếp theo ngày trước, và tôi gọi nó là “TRÒN ĐẦY”.
Khi tôi bắt đầu yêu bản thân mình, tôi nhận ra rằng tâm trí tôi có thể làm phiền tôi và nó có thể khiến tôi phát ốm. Nhưng khi tôi kết nối với trái tim mình, tâm trí tôi có thể trở thành một đồng minh giá trị. Ngày hôm nay tôi gọi sự kết nối này là “SỰ THÔNG THÁI CỦA TRÁI TIM”.
Chúng ta không còn cần phải sợ những cãi cọ, những đối đầu và bất cứ vấn đề nào của chúng ta hay những người khác, kể cả những ngôi sao cũng còn va chạm, và nhờ chúng nổ tung, những thế giới mới được sinh ra. Ngày hôm nay tôi biết đó là “CUỘC SỐNG”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét