V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Sóng và giọt lệ

(Thích Tánh Tuệ)



Một lần kia …

Giọt nước mắt hỏi thầm ngọn sóng
Bạn và tôi cùng vị mặn giống nhau
Bạn hạnh phúc vỗ về trên bãi cát
Kiếp đời tôi … nhỏ xuống ... cõi lòng đau

Vì là sóng, tôi xóa nhòa tất cả
Bao đau thương cùng trăn trở muộn phiền
Bạn rơi rớt bên ngoài, trong giữ lại
Nên xuân về hồn vẫn cứ đông miên

Tuy chúng ta có cùng nhau vị mặn
Song, cách mình đón nhận chuyện khác nhau
Đời bể khổ ta có quyền không khổ
Biết bỏ, buông, ... tôi vượt thoát u sầu

Vì hi vọng đã nhuốm màu tuyệt vọng
Vì sum vầy đã ẩn dấu chia xa
Vì thần tượng nên một ngày vỡ mộng
Vì mãi tìm nên hạnh phúc chẳng nhìn ra

Đời lắm lúc không như mình mong đợi
Ước mơ nhiều, hiện thực được bao nhiêu
Bạn cứ mãi xây lâu đài trên cát
Rồi rưng rưng những mất mát trong chiều

Giọt nước mắt thân hình tuy rất nhỏ
Nhưng nỗi niềm có thể ví trùng dương
Và đợt sóng, thân hình tuy vĩ đại
Mối đau đời nhỏ bé tợ như sương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét