V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Cuộc sống nhìn từ ô cửa thiền|3|

- Lời kinh trong lòng bàn tay
- Vô Thường



“Có kẻ, từ một lần mất đi điều yêu quý nhất, mà giật mình nhận ra cuộc sống vốn mong manh vô thường. Vì nhận ra được điều đó, kẻ ấy chỉ còn muốn sống thật lành”.

Thấy chiếc bọt trôi sông đẹp, nghĩ chiếc bọt trôi sông bền, nên mới có kẻ nhảy vào dòng nước dữ, giành lấy, vớt lên. Nghĩ những danh lợi phù hoa sẽ còn mãi, nên mới có kẻ bất chấp, giành giật, rồi tạo ra cho mình bao nhiêu nghiệp chướng, làm biết bao nhiêu người tổn thương, gieo nỗi buồn mong tìm được niềm vui.

Khi thấy vô thường là mất mát, vô thường sẽ mang đến nỗi đau. Khi đau buồn chúng ta thường quay nhìn lại những bình yên đã qua, tìm chỗ để trốn tránh hiện tại.

Khi thấy vô thường là đổ vỡ, vô thường sẽ mang đến hoang mang. Khi hoang mang chúng ta thường dáo dác nhìn chung quanh, tìm nơi nương tựa cho mình, khỏi hiện tại bất an.

Khi thấy vô thường là một phần cuộc sống, chúng ta sẽ tự tin đối diện với hiện tại, dù hiện tại ấy khắc nghiệt thế nào.

Thôi trốn tránh.

Thôi hoang mang.

Cuộc sống ấy mà, lặng lẽ đi qua rất nhanh, trong khi chúng ta vẫn còn đang loay hoay với nỗi buồn của mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét