V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Chuyện cửa thiền

( Vô Thường )



Một ngày nọ …

Triệu Châu đang quét sân, có khách đến viếng chùa. Thấy Triệu Châu quét sân, khách hỏi:

- Cửa Thiền thanh tịnh, bụi đâu mà thầy quét ?

Triệu Châu mỉm cười:

- Đấy, cửa thiền thanh tịnh vừa có thêm một hạt bụi nữa.

Có thêm một hạt bụi nữa từ chốn hồng trần vừa vương lên Cửa Thiền. Trong tâm của mỗi người, ai cũng có một Ô Cửa Thiền của riêng mình, để quay về, nương tựa, một góc tĩnh lặng của riêng mỗi người giữa chốn bụi hồng. Trong tâm của mỗi người, ai cũng có mọi thứ cần thiết để bình yên. Nhưng …

- Một lần hơn thua

- Một lần thương ghét

- Một lần phân biệt

- Một lần động niệm

… là một hạt bụi vương lên tâm mình. Thêm một hạt bụi nữa vương lên Ô Cửa Thiền, thêm một hạt bụi nữa phủ lên tâm.

Có những Ô Cửa hoang vắng. Có những lòng người hoang vu. Đầy bụi. Như đã bỏ quên trăm năm rồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét