- Chay Mộc
- Con à !
- Dạ !
Dù đã gặp những gì, sẽ gặp những gì, chỉ cần ta luôn cảm ơn, cảm ơn cuộc đời rằng ta vẫn còn hiện diện hôm nay, cảm ơn cuộc đời rằng ta còn cả ngày mai để phấn đấu, làm tiếp hay sửa chữa những lỗi lầm, cảm ơn cuộc đời vì rất nhiều thứ ta đã mất đi, nhưng lại có vô vàn điều ta đã có được. Đừng chỉ vì mất đi một miếng bánh nhỏ mà ta đau khổ, giận dỗi để rồi không được tận hưởng toàn bộ số bánh còn lại.
Không cần phải quá cố gắng để lạc quan. Nếu có đau thương, đừng chạy trốn hay cố gắng xử lý nó. Đơn giản là ngồi thật yên, ngắm thật kỹ những xáo trộn, những đau thương mà ta nghĩ là không thể vượt qua. Cách giải quyết triệt để nhất là hãy xem xét lại chính mình. Đừng hướng ra ngoài. Bởi càng hướng ra ngoài, càng chẳng học được điều gì hết. Chúng ta đến đây là để học, khi bài học đến mà không chịu học, sẽ phải học đi học lại đến khi nào nhận ra mới thôi. Đó là cách cuộc sống vận hành giúp mọi loài tiến hóa. Thiên nhiên không biết đến nhân nhượng hay nhận tiền để cho qua bài học. Thiên nhiên rất chính trực và công bằng với tất cả mọi sinh vật.
Thay vì đau khổ và trách móc thể giới, sao ta không học cảm ơn từ những điều rất nhỏ nhặt, từ những nghịch cảnh không như ý, hay từ những con người mà ta vốn không ưa. Học bài học biết ơn sẽ nhận ra nhiều điều kì diệu mà mình đã bỏ quên bao năm tháng.
Yêu và thương con nhiều, nghe con !
( Chay Mộc )
...❞
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét