- Nguyễn Xuân Huy
Mọi người say cả, một mình ta tỉnh …”
Khuất Nguyên u sầu than vấn
Rồi trầm mình cùng phiến đá xuống dòng Mịch La
Đã mấy ngàn năm sự tích
Phú Hoài Sa
Khoảng trời xa ...
Có đi vào quên lãng ?
Không !
Tinh thần ấy còn đây tập tục
Tắm tiên - nước nguồn đã gạn đục khơi trong
Gầu nước mát khỏa tâm hồn xán lạn
Cho con người tỉnh táo
Tan chảy những làn say
Và đây
Bao loài sâu bọ
Cũng gục bầy
Khi thấm vị thuốc thang
Chát - Chua mong diệt lũ tham tàn
Vọng hồn trong sắc mây lan
Mùa về Đoan Ngọ ngập tràn tâm tư
Ước đời vui mái an cư
ĐỤC - TRONG - SAY - TỈNH ... ngẫm từ cõi xưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét