V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Hãy sống với trái tim lương thiện, bao dung

- Quỳnh Chi



Gia đình cặp vợ chồng giáo sư nọ có ba cô con gái vô cùng xinh đẹp và khá nhiều chàng trai theo đuổi, nhưng cuối cùng khi phát hiện ra ba cô gái bị câm, họ đều bỏ đi. Vợ chồng giáo sư cảm thấy rất lo lắng và đau khổ nên họ quyết định nghe lời bạn bè đi tìm một vị cao tăng, không ngờ khi gặp được một vị cao tăng, Ngài đã hỏi về một câu chuyện cuộc đời 25 năm trước của vị giáo sư, đồng thời vị cao tăng cũng nói với ông giáo sư: “bất cứ sự việc gì cũng đều có nhân quả, cho dù là ông có tin hay không, chúng ta đều đang sống trong những mối quan hệ nhân quả đó …”

Cặp vợ chồng giáo sư năm nay 55 tuổi, họ có ba cô con gái nhan sắc xinh đẹp, tuổi đời lần lượt là 20, 22, 25. Tuy cả ba cô đã lớn nhưng đều chưa có bạn trai, cặp vợ chồng cảm thấy rất phiền não. Mỗi khi có chàng trai nào tới tán tỉnh, chỉ cần phát hiện con của họ bị câm, chàng trai đó đều viện cớ nhanh chóng rút lui.

Vợ chồng giáo sư từ trước tới giờ không tin vào nhân quả luân hồi. Tuy nhiên, vợ ông liên tục sinh ra ba cô con gái đều bị câm, tình cảnh này đã gây ra một cú sốc lớn về tinh thần đối với họ, họ cảm thấy đau đớn, buồn phiền lo nghĩ tới mức trông già hẳn đi. Lúc này họ mới ngộ ra được một điều, tiền bạc giàu có không mang đến cho họ sự hạnh phúc, ba cô con gái có khiếm khuyết bị câm khiến họ cảm thấy sợ hãi, lo lắng và bất lực. Một thời gian dài tinh thần đau khổ, không có thuốc nào có thể điều trị. Vào một ngày cuối tuần, họ được một người bạn giới thiệu đi tới một ngôi chùa ở ngoài thành phố nghe một vị cao tăng giảng Pháp.

Vị cao tăng giảng quy luật “thiện hữu thiện báo, ác giả ác báo” luôn tồn tại, cho dù có tin hay không, chúng ta vẫn luôn đang sống trong luật nhân quả. Mỗi chúng ta đều phải chịu trách nhiệm với những hành vi tốt hay xấu đã làm, mỗi người tự tạo cho mình số mệnh. Nếu như việc ác do chính bạn gây ra, vậy tương lai bạn sẽ phải gánh chịu quả đó. Những lời nói này như một hồi chuông cảnh tỉnh, trực tiếp ngấm sâu vào trong lòng của ông giáo sư, ông cảm thấy như ánh mắt của vị cao tăng đang hướng về phía mình.

Sau khi bài giảng của vị cao tăng kết thúc, ông giáo sư chủ động đi tìm Ngài cao tăng, không ngờ tới, cao tăng vừa gặp ông đã hỏi: “25 năm trước con đã từng làm gì, trong lòng con chắc biết rõ ?”, ông giáo sư giật mình nhớ lại, 25 năm trước, ông đã từng làm một việc khiến cả đời ông khó có thể quên.

Năm đó, sau khi hai vợ chồng ông mới kết hôn được hai tháng, vợ ông có thai, ông rất vui mừng vì điều này, do đó mỗi cuối tuần, ông đều ngồi trên chiếc xe sang trọng cùng vợ đi ngắm cảnh, du ngoạn. Có một lần ông tham gia vào một buổi lễ, chiếc xe đỗ trong một đền thờ. Khi ông vừa mở cửa xuống xe, liền có một đám trẻ con lang thang ùa tới xin tiền. Ông lại là người ghét những đứa trẻ ăn xin, không những không cho chúng tiền, không những thế, ông còn ngăn cản những người khác cho tiền và nói như vậy sẽ tạo thành thói quen xấu, lũ trẻ sẽ lười nhác không chịu đi làm việc, sẽ gây tổn thất cho xã hội. Đám trẻ lang thang sau khi nghe thấy vậy liền tự động rời đi.

Khi hai vợ chồng giáo sư vào tham gia buổi lễ, khi quay trở về chỗ đỗ xe phát hiện chiếc xe sang trọng của mình bị ai đó cố tình làm xước suốt từ đầu xe tới cuối xe, trong lòng ông cảm thấy vô cùng tức giận, ông nghĩ chắc chắn là do đám trẻ ăn xin gây ra. Ông đưa mắt nhìn xung quanh, phía xa dưới gốc một cây xoài, có khoảng năm đứa trẻ tầm 13, 14 tuổi đang chơi đùa. Ông lập tức đi tới, không cần biết rõ đầu đuôi, ông lấy tay tát vào má mỗi đứa, sau đó ép chúng nói ra ai là kẻ làm xước xe của ông.

Khi thấy không có đứa trẻ nào chịu nhận tội, ông liền đe doạ sẽ đưa chúng tới đồn cảnh sát. Lũ trẻ bị ép buộc không có cách nào phản kháng, một trong những đứa lớn nhất liền chỉ vào thằng bé ăn mặc rách rưới ở phía xa đang xin tiền của mấy người nước ngoài và nói đó chính là thủ phạm. Ông giáo sư tức giận vô cùng vội chạy tới, lôi cổ đứa trẻ tới gần chiếc xe của ông, còn lũ trẻ kia nhân cơ hội liền chạy mất.

Ông giáo sư đã tát vào mặt cậu bé hai cái, đồng thời chất vấn vì sao cậu bé lại cố tình làm xước xe của ông. Hỏi đi hỏi lại không thấy cậu bé trả lời, chỉ khua chân múa tay, nước mắt chảy ròng ròng, lộ rõ vẻ hoảng sợ, thì ra cậu bé đó bị câm. Ông giáo sư không hiểu những hành động múa tay múa chân của cậu bé có ý nghĩa gì, vì vậy ông cho rằng cậu bé do ôm hận không được ông cho tiền nên đã làm như vậy, do đó ông phẫn nộ lấy hết sức đạp vào ngực cậu bé câm, cậu bé câm ngã sụp xuống, miệng phun ra máu. Những người xung quanh khi trông thấy liền ngăn cản ông, đồng thời lôi cậu bé câm đi tránh không cho nó tiếp tục bị đánh oan uổng.

Cậu bé câm khi được đưa đi, còn quay đầu lại nhìn với ánh mắt đầy bi thương. Sau đó cậu bé câm vì bị ông đánh mà bị ốm mấy năm trời, rồi bị liệt và chết trong đền thờ. Mọi người khác đều biết cậu bé câm tính tình lương thiện, chiếc xe không phải do cậu bé làm xước, ông giáo sư đã đổ oan cho cậu bé.

Vào cuối năm đó, vợ ông giáo sư đã sinh hạ một bé gái, mặt mũi thanh tú, nhưng mãi đến hai tuổi cũng vẫn không biết nói. Sau đó, vợ ông lần lượt sinh ra con gái thứ hai, thứ ba, các bé cũng đều không biết nói. Vợ ông sợ nếu sinh tiếp, các con cũng sẽ đều bị câm, nên đã đến gặp bác sĩ làm phẫu thuật triệt sản.

- Cao tăng … Ngài biết mọi chuyện ư ? - mặt ông giáo sư tỏ vẻ nhận lỗi, ân hận.

- Hãy chăm tích đức hành thiện, trả nợ cho nghiệp chướng đã gây ra - vị cao tăng nói xong rồi lẳng lặng rời đi.

Có lẽ ông giáo sư không ngờ rằng hành động năm đó của mình đã khiến đứa trẻ bị câm phải chịu oan uổng, cho nên giờ liên lụy đến các con của ông. Chỉ có thể nói, mọi việc tốt xấu đều có quan hệ nhân duyên. Hãy sống với trái tim lương thiện, bao dung, biết nghĩ cho người khác, như vậy cuộc sống sẽ ý nghĩa và tươi đẹp hơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét