- Trần Minh Hiền
Dòng sông hiu hắt mịt mù nẻo xa
Nghe trăng lãng đãng ta bà
Buồn vui cũng một mái nhà tịnh tâm
Lao xao phong kín cung trầm
Đàn ai vẳng tiếng, rì rầm mộng xưa
Nghe khuya ray rứt dư thừa
Giọt sương hư huyễn cho vừa thời gian
Trắng tay, tay trắng hoang tàn
Tình thương kì diệu ngập tràn thiết tha
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét