- Mặc Giang
Quê hương là thế hở Mẹ
Quê hương là thế hở Cha
Cháu con Rồng Tiên ghi nhớ
Nâng niu ước vọng câu thề
Quê hương là gì hở MẹQuê hương là thế hở Cha
Cháu con Rồng Tiên ghi nhớ
Nâng niu ước vọng câu thề
Đất trời một cõi bao dung
Sóng lòng thầm kêu khe khẽ
Nhớ thương, thương nhớ vô cùng
Quê hương là gì hở Mẹ
Trọn đời ôm ấp nâng niu
Gió ngàn bay bay nhè nhẹ
Nhớ thương, thương nhớ chín chiều
Quê hương là dòng sữa Mẹ
Ấp yêu từ thuở chào đời
Lớn lên đi đây đi đó
Vọng về cố quận chơi vơi
Quê hương là cơm là áo
Mẹ Cha một nắng hai sương
Nuôi con chất chồng khổ não
Mồ hôi nước mắt khôn lường
Quê hương là sông là núi
Dày trang sử ngọc theo dòng
Máu xương ông cha thành đất
Dư đồ chữ S cong cong
Quê hương là non là nước
Nam Quan đến mũi Cà Mau
Ba miền mến yêu gấm vóc
Sắc tô son thắm tươi màu
Quê hương là bông là lúa
Mạ non xanh mởn tay ươm
Mái tranh bập bùng bếp lửa
Tình quê thơm ngát ruộng đồng
Quê hương là mây là gió
Mẹ quê tóc trắng hoa cau
Ông Cha bao đời chống đỡ
Cháu con gìn giữ con tàu
Quê hương là đất là nước
Sông dài ôm ấp biển xa
Kinh qua sao dời vật đổi
Cháu con bảo vệ sơn hà
Quê hương là sông là núi
Biển Đông kê vách Trường Sơn
Ngàn xưa gương soi Văn Hiến
Ngàn sau chiếu sáng huy hoàng
Quê hương là thế hở Mẹ
Quê hương là thế hở Cha
Cháu con Rồng Tiên mở hội
Hoan ca một mái quê nhà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét