V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Ném câu thơ vào gió

- Thơ Bằng Việt



Ném một câu thơ vào gió thổi
Lời bay đi, tôi nhớ lại đời mình
Có lắm buồn vui, có nhiều lầm lỗi
Nhưng không có gì xảo trá, gian manh

Có đôi lúc nực cười thời trẻ quá
Chưa hết tung tăng đã muốn bạc đầu
Có đôi chút bùng nhùng thời bả lả
Chơi hơi nhiều, rốt cuộc có gì đâu

Có nỗi đam mê một thời trang trọng
Lo nỗi lo khuôn thước của muôn nhà
Quên mất câu thơ quá chừng bé bỏng
Thổn thức trong lòng không thể thoát ra ...

Nay lại ném câu thơ vào gió thổi
Tin – Không tin ! Vẫn còn lại riêng mình
Còn lại tấm lòng mong manh, dễ vỡ
Cát đã qua lò, nay hoá thủy tinh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét