V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Đi tìm nụ cười sau những tổn thương

- Hương Nguyên
- Theo Tiny Buddha



“Pain is inevitable. Suffering is optional” (Tạm dịch: Họa thì không thể tránh. Nhưng đau khổ thì có thể lựa chọn) - Haruki Murakami, tác giả cuốn “Cánh rừng Na Uy” từng nói. Hóa ra ta cũng có thể chọn, chọn một nỗi đau cũng là chọn. Chọn làm sao để chịu đựng nỗi đau đó cũng là chọn. Bạn chọn cách đau khổ hay cách khó ?

Có thể bạn vừa bị ai đó làm tổn thương. Có thể bạn vừa phải trải qua nỗi đau thể xác từ một vụ tai nạn, một trận thiên tai, một vụ cướp, một thảm họa … Cũng có thể bạn bước ra khỏi nhà với tâm trạng đầy miễn cưỡng, dù biết rằng chuyện chẳng đáng nhưng nỗi đau vẫn cứ âm ỉ. Những khoảnh khắc đó sẽ tạo thành vết sẹo theo suốt cả cuộc đời. Cái đau về vật chất có thể “cân đo đong đếm”, song hoàn toàn không thể định lượng hay có thể đem so sánh với nỗi đau tinh thần. Có nhiều người không thể vượt qua nỗi đau đó, và họ lựa chọn phương thức tiêu cực nhất để “chữa trị”. Theo Livestrong, cứ 100 phút, trên thế giới lại có một thanh thiếu niên tự tử, và tỷ lệ là như nhau trong nhóm thu nhập cao cũng như thấp.

Nỗi đau, dù “nhẹ tựa lông hồng” hay ngộp thở bức bí đều có một đặc điểm chung là sinh ra từ những nghịch cảnh. Khi bạn bị tổn thương, sẽ có ai đó nói rằng, đó chỉ là thứ trong đầu bạn mà thôi, hãy vứt nó đi, sẽ không còn đau đớn nữa. Nhưng rốt cuộc họ cũng chỉ có thể đưa ra lời khuyên, còn chính bản thân mỗi người mới có thể là những “bác sĩ” tốt nhất để hàn gắn nỗi đau của chính mình.

Khi bị tổn thương, bạn có thể thử xử lý nỗi đau bằng những cách dưới đây:

● “GIẢI MÔ NỖI ĐAU

Không hề dễ dàng để xác định nguồn cơn của nỗi đau. Một số lựa chọn cách trốn tránh. Một số cố tìm lỗi của một ai đó “đáng ghét” để ngụy biện. Một số cam chịu sống trong đau đớn, trong sự lăng mạ của người khác vì cho rằng điều này sẽ an toàn hơn so với thừa nhận đau đớn, thiếu tự trọng khiến họ cam chịu sự sỉ nhục của người khác, sự xấu hổ phải thừa nhận một điều gì đó không hay trong cuộc sống của mình hay cảm giác tuyệt vọng khi không tìm thấy lối thoát. Vì vậy, bước đầu tiên trên con đường tìm kiếm hạnh phúc sau khi bị tổn thương là truy nguyên lý do bị tổn thương, đến được gốc rễ của vấn đề sẽ giúp mọi thứ dễ giải quyết.

● KHÔNG KÌM NÉN

Nhiều người lựa chọn che đậy nỗi đau bởi họ sợ phản ứng của những người xung quanh. Họ cảm thấy xấu hổ về nỗi đau của mình. Thế nhưng, chẳng ai có thể chắc chắn về thái độ của những người khác. Có người sẽ ghen tị khi bạn hạnh phúc. Có người châm chọc sau mỗi nụ cười của bạn. Có người nhìn bạn với vẻ mặt “tôi biết cả rồi”.

Tuy nhiên, “giải phóng” tất cả nỗi đau lại là điều kiện tiên quyết để có được hạnh phúc, nhưng bạn có thể lựa chọn con đường “giải phóng”, bạn có thể lựa chọn nhiều cách khác ngoài việc trò chuyện với một ai đó, nói thật to lên giữa đồng không mông quạnh (các nhân vật trong phim tình cảm cũng hay lựa chọn cách này), tâm sự với quyển nhật ký, viết một lá thư rồi đốt đi … Điều này sẽ giúp bạn hiểu lý do tại sao bạn đang làm tổn thương và những gì bạn cần làm để tránh nỗi đau tương tự. Các nhà nghiên cứu tâm lý học cho rằng những ai cố gắng học từ nỗi đau sẽ dễ dàng vượt qua những nỗi đau khác trong tương lai, còn những người chỉ biết chịu đựng sẽ chỉ càng chìm vào trong bế tắc.

● SỐNG TRONG THỰC TẠI

Hồi tưởng lại quá khứ có thể gây nghiện. Nó có thể khiến bạn ở lỳ trong “căn phòng ký ức” thay vì đi ra khỏi căn phòng đó. Nó có thể khiến bạn tưởng rằng mình có thể làm lại. Nó cũng có thể cho phép bạn hiểu rõ hơn chuyện gì đã xảy ra, nỗi đau bắt đầu từ đâu, và bạn nên làm gì ?

Nhưng cũng như con dao hai lưỡi, bởi nó cho phép bạn tra tấn chính mình. Khi dành thời gian để hối tiếc, bạn sẽ chẳng còn thời gian làm gì nữa. Thậm chí, nó đẩy bạn lạc vào trạng thái stress mãnh liệt đến mức cần phải có sự trợ giúp tâm lý chuyên nghiệp. Quá khứ không bao giờ là nơi mà bạn có thể tìm thấy hạnh phúc. Chỉ có hiện tại và tương lai.

● DỪNG CÂU CHUYỆN LẠI

Khi đau đớn, bạn luôn khát khao có một ai đó nói rằng bạn không làm gì sai cả, cũng không xứng đáng bị tổn thương như vậy. Nhưng đây chỉ là một cách trốn chạy một cách tuyệt vọng. Nó khiến bạn mắc kẹt trong ảo tưởng vô hình. Không ai có thể biết trước những gì sẽ xảy ra trong tương lai, song con người khó có thể tìm hạnh phúc khi cứ chìm đắm vào những câu chuyện đau đớn, miên man trong tâm trạng bị dằn vặt. Hạnh phúc sẽ khó có thể đến khi những nỗi đau không được thay thế bằng một điều gì đó tốt đẹp hơn. Bạn chẳng cần đến sự cho phép của ai để tiễn bước nỗi đau cả.

● HÃY THA THỨ CHO CHÍNH MÌNH

Nếu như nhiều người cố tìm lỗi ở người khác thì lại có những người cứ “vơ” cái sai về mình. Bạn không làm gì sai nhưng lại cho rằng tội lỗi đều từ mình mà ra. Bất kể có chuyện gì xảy ra, cũng nên dừng “trò chơi” đổ lỗi hay tìm kiếm nạn nhân. Bạn cũng chỉ là con người. Ngay cả khi đó thực sự là lỗi của bạn, thì chỉ oán trách bản thân cũng chẳng khiến mọi việc tốt đẹp hơn. Nếu ngay đến bản thân bạn còn dằn vặt chính mình thì liệu có thể mong chờ sự bao dung từ ai được nữa ?

● ĐI TÌM THÚ VUI

Không quá khó khăn để vượt qua những cảm giác đau đớn, chỉ cần nhường chỗ cho niềm vui, thật đơn giản phải không ? Hãy làm những gì mà bản thân mình yêu thích bất kể đang phải trải qua nỗi đau lớn nhường nào. Ngồi dưới ánh mặt trời, gọi điện trò chuyện với người có thể mang lại tiếng cười, hay chỉ đơn giản là nghe ca khúc của những chú Chipmunks hay đọc một quyển truyện cười.

● CHIA SẺ VỚI NGƯỜI KHÁC

Con người thường cô lập khi bị tổn thương và cảm thấy an toàn hơn mà không hề nhận ra rằng khi cô đơn mới là lúc khiến nỗi đau thêm nặng nề. Những lúc như vậy rất cần có người ở bên cạnh để san sẻ mọi chuyện, ngay cả khi họ không giúp gì được nhưng sự lặng yên để lắng nghe mọi chuyện cũng là cách tốt nhất để cảm thấy nhẹ lòng, bởi:

“Cuộc đời ngắn tựa gang tay
Ngọt ngào không hết, đắng cay làm gì”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét