- Thơ Hàn Long Ẩn
- Đoản khúc 19 - 27
- Đoản khúc 19 - 27
Em so dây dạo cung ngà
Điệu buồn ru khúc ta bà về say
Tình chung cát bụi đường bay
Tình chung hoa nắng vàng lay giấc hồ
20.
Đất trời chung nỗi bơ vơ
Thì xin làm nhánh lan mơ giữa rừng
Ru ta từng tiếng thơ rung
Gửi thiên thu nỗi âm thầm tịch liêu
21.
Áo em phủ cả ráng chiều
Tóc em rũ bóng tơ huyền phù vân
Mắt em suối lệ âm thầm
Tình em gối mộng hư không bốn bề
22.
Cánh diều trắng rợp đồng quê
Cỏ lau luân vũ mây về hát ca
Bao năm dệt giấc giang hà
Chân Như chợt hiện chung trà trên tay
23.
Cõng trăng lên núi hỏi mây
Gió đi thấm thoát bao ngày về chưa
Nước xa non đã bao mùa
Khép đôi mi lại cho vừa chiêm bao
24.
Xuân nay ướp nhụy hoa đào
Ra giêng nở một lời chào tặng nhau
Lá xưa dù có thay màu
Trăm năm bóng nguyệt bên cầu soi gương
25.
Tơ bay phai dấu bụi đường
Vết chân phiêu bạt tóc sương điểm buồn
Mây chiều khuất bóng hoàng hôn
Phất phơ áo lụa ru hồn lãng du
26.
Vườn xưa khép lối sa mù
Cành khô gửi chiếc lá thu về ngàn
Đường xa thương chú bướm vàng
Dặm về ngõ trúc dặm sang xứ người
27.
Lạc nguyên khuất nẻo mù khơi
Mình ta ngồi đếm bóng thời gian qua
Đêm thâu rụng tiếng chuông chùa
Nằm đây nghe tiếng gió lùa sang canh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét