- Xuân Quỳ
Đậu mềm trên mái tóc
Cuộc đời, ôi thoáng chốc
Đã vèo như gió bay
Tình người một giấc say
Nỗi niềm chân thật nhất
Đôi mắt còn chưa khép
Con đường còn dở dang …
Trước cửa chùa giải oan
Lấy ân mà báo oán
Cây bồ đề xòe tán
Xanh mát cuộc trầm luân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét