- Tuệ thiền Lê Bá Đôn
Tuổi thơ hạnh phúc đã rách bươm
Áo cơm trộn lẫn lời cay đắng
Bán hồn nhiên – mua những tủi hờn
Có những phận người không mái ấm
Ôm ấp nhau mà lắm đoạn trường
Thị phi chất chứa bao điên đảo
Gian dối che mờ ánh mắt thương
Có những phận người không mái ấm
Lòng bơ vơ không chốn quay về
Vết thương khắp nẻo đời tranh lấn
Khát thèm an trú giữa tình quê …
Tìm đâu mái ấm hồn lưu lãng
Đâu giữa vô thường chốn bình yên
Câu kinh ngân vọng lời thương cảm
Khơi lại nguồn xưa chút Tâm Thiền
Dừng tâm, về lại mái nhà xưa
Mái ấm bẵng quên – thuở luân hồi
Quốc Độ Tâm Linh ngời Tuệ giác
Thương nỗi niềm du tử trùng khơi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét