V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Thở và Cười

- Thích Tánh Tuệ



“Trăm năm trong cõi người ta”
Ai ai cũng phải thở ra, hít vào
Trăm năm trong kiếp người nào
Ai thì cũng phải hít vào, thở ra

Văn minh như U. S. A
Người ta cũng phải thở ra, hít vào
Lạc hậu như nước Miên, Lào
Ừ ... thì cũng phải hít vào ... thở ra

Nói chung trong cõi người ta
Ai ai cũng phải thở ra, hít vào
Vậy mà có biết (mình đang thở) đâu nào
Tới khi hơi cuối thở phào ... mới hay !

Có khi trút hơi thở rồi con người ta mới “NGỘ” ra mình đã từng sống, bạn có tin không ? Vì thế khi chúng ta thở từng hơi thở có ý thức là BIẾT rõ mình đang SỐNG, nếu không ý thức được mình trong từng nhịp thở, thì đó chỉ là sự tồn tại mà thôi !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét