- Thích Tánh Tuệ
Hồ như trời đất gọi mùa xuân sang
Nhà Sư bước khỏi thiền sàn
Lặng nhìn mấy giọt trăng vàng nhẹ buông
Tỉ tê giọng dế đêm trường
Ru đời say mộng, phố phường ngủ yên
Một cành Mai nở bên hiên
Chừng như tận cõi vô biên giật mình
Mênh mang đây chốn hữu tình
Xuân lai, xuân khứ … giữa nghìn chiêm bao
Nửa đêm nhè nhẹ Xuân vào
Hiên chùa Mai nở ngọt ngào dưới trăng
Nhà Sư cười nụ lâng lâng
Hồn tan vỡ mộng bao lần viễn du
Trong khoảnh khắc, trọn thiên thu
Hạc bay qua lớp sương mù lãng quên
Thênh thang cõi ấy không tên
Bỗng về giữa cánh Mai bên hiên chùa
Mai cười hội ngộ trăng xưa
Sư vừa thoát lũy kiếp mơ, Xuân về !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét