V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Quá khứ - Hoài niệm ấm áp và quen thuộc

- Gặp lại ở chốn hồng trần sâu nhất | Bạch Lạc Mai



Chỉ đến khi đã đánh mất tất cả, người ta mới nhớ về những điều tốt đẹp đã từng có được, nhớ sâu tận đáy lòng, mà những điều vụn vặt ngày trước lại như hình với bóng, hiện lên ở trong đầu. Lúc này chúng ta đều tự hỏi bản thân, là không bỏ xuống được vì vậy mới thích nhớ về những chuyện xưa cũ, hay là do quá khứ thật sự đáng để thương tiếc nhớ nhung ? Có người nói, một người hay nhớ về quá khứ, không nhất định là vì quá khứ đó vô cùng xinh đẹp, mà chỉ vì người đó không bằng lòng với hiện tại.

Thế gian này ào ào hỗn loạn, ai có thể nói bản thân đủ khả năng có thể chống đỡ ngàn vạn phong trần ? Khi bạn không thể tiếp nhận phong cảnh xa lạ, không thể thích ứng với cuộc sống mới, tất nhiên sẽ hoài niệm những thứ ấm áp mà đã từng quen thuộc với mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét