- Thích Tánh Tuệ
Nối bằng sợi tóc hững hờ ... gió đưa
Ngàn sau cho tới ngàn xưa
Khi con mắt đói dây dưa cảnh trần
Để lòng lạc lối phong vân
Tàn tro, ngỡ kiếp giai nhân mặn mà
Tử sinh sóng vỗ ta bà
Hồn giăng kín những âm ba bổng trầm
Đường về mỗi lúc xa xăm
Cõi Uyên thuở nọ biệt tăm dấu hài
Tử sinh, sinh tử miệt mài
Lao xao mưa nắng bên ngoài … bỏ quên
Thăng trầm mấy độ xuống lên
Hồn phong sương đợi bình yên một ngày
Tử sinh, sinh tử vần xoay
Đời chưa mỏi gối còn xây mộng bền
Sắc thinh ... cuồn cuộn thác ghềnh
Nào ai nhớ cõi không tên trở về
Bên ni hạnh ngộ bên tê
Ngờ đâu, một niệm Giác-Mê chuyển dời
Tử sinh, sinh tử mù khơi
Trần tâm khép cửa, một trời Như Lai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét