- Thích Tánh Tuệ
Bỗng nghe lòng đổ mưa
Một chiều mưa nhạt nhòa
Hồn lung linh bóng nắng
Có khi trong bình lặng
Gờn gợn niềm xôn xao
Giữa hạnh phúc ngọt ngào
Thoảng nghe mùi cay đắng
Lắm khi trong sầu hận
Vẫn nồng nàn thương yêu
Nơi khóe mắt trời chiều
Phía sau vàng rực lửa
Nhìn sâu trong lời hứa
Đã nhuốm màu phôi pha
Đôi môi nào thật thà
Chợt quên mình, gian dối
Bước chân ngày lễ hội
Đã vang lời quạnh hiu
Biển bình yên buổi chiều
Vỗ sóng ngầm khao khát
Trong tương phùng khúc nhạc
Sóng sánh màu ly bôi
Về đối diện đơn côi
Lặng nghe niềm hạnh phúc
Chiêm bao, mà rất thực
Mở mắt lại say nồng
Đời là một dòng sông
Chảy xuôi cùng mộng mị
Cuộc đời, ừm ... lạ nhỉ !
Sóng vỗ bờ nhị nguyên
Thôi, ta về cõi Thiền
Lặng hai miền mỏi mệt
Vui nào hơn Tịch diệt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét