- Sưu tầm
Hãy nghe một viên sỏi kể về nguồn gốc của mình:
“Tôi vốn là một tảng đá khổng lồ trên núi cao, trải qua bao năm tháng dài đăng đẳng bị mặt trời nung đốt, người tôi đầy vết nứt. Tôi vỡ ra và lăn xuống núi, mưa bão và nước lũ cuốn tôi vào sông suối. Do liên tục bị va đập, lăn lộn, tôi bị thương đầy mình. Nhưng rồi chính những dòng nước lại làm lành những vết thương của tôi. Và tôi trở thành một hòn sỏi láng mịn như bây giờ !”
Bạn nghĩ gì khi nghe câu chuyện trên ? Cảm thấy lý thú với chuyến đi của hòn sỏi hay xúc động trước ánh mắt lạc quan của nó đối với cuộc đời đầy biến động ? Đã bao giờ bạn thấy được rằng chính những chông gai mới tạo nên những hình hài đẹp và ấn tượng, dù là hình hài được tạo bởi chính những vết thương và sự đớn đau ?
Có thể là bạn, có thể là tôi, cuộc sống chẳng bao giờ chỉ mang đến nỗi đau, cũng chẳng bao giờ chỉ mang đến niềm hạnh phúc. Vượt qua được gian khổ, vượt qua những cuộc thử thách, vượt qua được những nỗi đau là bạn đã tự làm hoàn thiện chân dung mình.
Cuộc sống là vô vàn những điều biến động. Vì vậy, cho dù trong khó khăn hay trong hạnh phúc, cũng mong bạn luôn nhớ cuộc hành trình của hòn sỏi để sống tự tin hơn, để mang những yêu thương xoa dịu và làm lành những vết thương. Sự va đập của cuộc sống chẳng có gì đáng sợ đâu bạn ạ !
LỜI BÌNH:
Cuộc sống là như vậy đấy. Những khó khăn và thử thách là tất yếu, mọi chúng ta đều phải gặp. Và tất nhiên việc chúng ta đón nhận nó như thế nào mới là vấn đề. Chúng ta cố gắng trải qua không chỉ để tìm được lối thoát mà có thể quan trọng hơn là những bài học và kinh nghiệm. Chúng ta sẽ có lối thoát tốt hơn trong những trải nghiệm tiếp theo và hơn cả - ta không còn là ta, hoàn hảo hơn …
Mọi sự cố gắng trong cuộc sống đều được đền đáp. Nếu cảm thấy mình quá yếu đuối trước những khó khăn của bản thân, hãy cố gắng và hãy tin hạnh phúc là một thứ hàng xa xỉ mà thượng đế không cùng lúc có thể ban tặng cho nhiều người được. Hãy tin hạnh phúc luôn ở cuối con đường. Dù có muốn hay không thì cuộc sống này vẫn không bằng phẳng như mong muốn. Vì vậy, từ ngay bây giờ, hãy tích lũy cho mình những kinh nghiệm để khi gặp khó khăn nó sẽ là những động lực, những tia sáng soi đường giúp mình vượt qua được bóng tối. Đôi khi đấu tranh rất cần thiết cho cuộc sống. Nếu ta quen một cuộc đời phẳng lặng, ta sẽ mất đi sức mạnh tiềm tàng mà bẩm sinh mỗi con người đều có. Và chẳng bao giờ chúng ta có thể bay được. Vì thế, nếu thấy mình đang phải vượt qua nhiều áp lực và căng thẳng thì hãy tin rằng sau một quá trình lăn xả, vật lộn với cuộc sống, sẽ giúp cho chúng ta trưởng thành hơn rất nhiều. Những vết thương lòng hay thịt da của ngày hôm qua luôn là động lực để chúng ta cố gắng vươn lên. Nó nhóm lên trong mỗi chúng ta ngọn lửa quyết tâm, ý chí và nghị lực.
Trên đường đời vốn đã có nhiều dấu chân, vấn đề là ở chỗ mình phải mạnh dạn bước tới, tìm lấy đường đi cho riêng mình. Trên sân khấu cuộc đời, con người như những diễn viên bắt buộc, diễn theo kịch bản mà người khác viết (định hình qua các mối quan hệ xã hội). Nhưng diễn theo một cách hoàn toàn hay chỉ một phần là do chính người đó quyết định. Muốn diễn tốt thì phải nhập vai, hoá thân, hay đôi khi phải sử dụng cả nghệ thuật hoá trang … Cái đẹp đâu chỉ thưởng thức bằng cái nhìn thoáng qua, nó cần một tâm hồn đồng cảm. Nhìn thiên nhiên, ngẫm cuộc đời. Có nhiều thứ ta lầm vì bề ngoài giống hệt. Hãy tỉnh táo để nhận ra chất riêng, cái tốt đẹp ở mỗi người và hãy “mở rộng tâm hồn để cảm nhận hết sự kì diệu của cuộc sống từ những điều nhỏ nhặt nhất”.
“Ngọc bất trát bất thành khí” … nếu cuộc sống quá phẳng lặng và bình yên, thật khó để biết giá trị của đấu tranh và niềm hạnh phúc tự hào của bản thân khi vượt qua những chặng đường gian khổ. Hãy tự thử thách chính mình và vượt qua chính mình, đừng vội nản lòng và đầu hàng trước nghịch cảnh của cuộc sống. Hành trình của viên sỏi cũng như hành trình của đời người, có những lúc khó khăn, cũng có những lúc ngọt ngào hạnh phúc. Cái đích đến trong cuộc sống thường chẳng bao giờ dễ dàng, nhưng nếu chúng ta thực sự vượt qua được những thử thách, sẽ thấy cuộc đời ý nghĩa biết bao !
Mỗi chúng ta hãy học cách biết “cảm ơn” ngày hôm qua của ngày hôm nay, ngày hôm qua của ngày hôm qua … vì tất cả đều là quá khứ. Cảm ơn ngày hôm qua, cảm ơn những hoài niệm mà ngày hôm qua đã cất công lưu giữ. Để một ngày nào đó của ngày hôm nay, cầm trên tay chiếc chìa khoá, ta bắt đầu lục lọi, tìm kiếm những hồi ức tưởng đã lãng quên. Những hồi ức đó có lẽ ta không hề muốn nhớ nhưng ngày hôm qua đã không cho phép ta được quên. Chúng ta phải cảm ơn, vì nhờ nó ta đã dũng cảm đối diện với những mất mát, những đau thương và không trốn chạy. Vâng, chính vì có ngày hôm qua mà ta mới thấy cuộc sống trọn vẹn hơn.
Và chúng ta hãy luôn nhớ rằng:
- Cuộc đời là một cơ may, hãy chớp lấy.
- Cuộc đời là hương sắc, hãy ngắm nhìn.
- Cuộc đời là chân phước, hãy tận hưởng.
- Cuộc đời là một giấc mơ, hãy biến thành hiện thực.
- Cuộc đời là một thách thức, hãy đối đầu.
- Cuộc đời là một bổn phận, hãy hoàn thành.
- Cuộc đời là quí giá, hãy nâng niu.
- Cuộc đời là tình yêu, hãy tận hưởng.
- Cuộc đời là một bí ẩn, hãy khám phá.
- Cuộc đời là ước hẹn, hãy thực hiện lời hứa.
- Cuộc đời là u sầu, hãy vượt qua.
- Cuộc đời là một ca khúc, hãy hát lên.
Đối với tôi, hạnh phúc không phải lúc vuợt qua đuợc nỗi đau, hay vuợt qua được thử thách, mà là trái tim tôi còn biết cảm nhận nỗi đau ấy. Càng vấp ngã nhiều càng thấy mình cần phải học hỏi nhiều. Tôi không mong mình sống mãi trong hạnh phúc, và tất nhiên cũng không mong mình gặp nhiều bất hạnh. Tôi chỉ mong sao mình có đủ bản lĩnh, đủ tự tin để vượt qua những khó khăn mà mình sẽ gặp. Tôi sẽ thật sự đau khổ khi trái tim tôi không còn biết cảm nhận nỗi đau của người khác. Tôi hạnh phúc khi tôi còn biết đau với nỗi đau của chính mình và của người khác. Còn bạn thì sao ?
“Tôi vốn là một tảng đá khổng lồ trên núi cao, trải qua bao năm tháng dài đăng đẳng bị mặt trời nung đốt, người tôi đầy vết nứt. Tôi vỡ ra và lăn xuống núi, mưa bão và nước lũ cuốn tôi vào sông suối. Do liên tục bị va đập, lăn lộn, tôi bị thương đầy mình. Nhưng rồi chính những dòng nước lại làm lành những vết thương của tôi. Và tôi trở thành một hòn sỏi láng mịn như bây giờ !”
Bạn nghĩ gì khi nghe câu chuyện trên ? Cảm thấy lý thú với chuyến đi của hòn sỏi hay xúc động trước ánh mắt lạc quan của nó đối với cuộc đời đầy biến động ? Đã bao giờ bạn thấy được rằng chính những chông gai mới tạo nên những hình hài đẹp và ấn tượng, dù là hình hài được tạo bởi chính những vết thương và sự đớn đau ?
Có thể là bạn, có thể là tôi, cuộc sống chẳng bao giờ chỉ mang đến nỗi đau, cũng chẳng bao giờ chỉ mang đến niềm hạnh phúc. Vượt qua được gian khổ, vượt qua những cuộc thử thách, vượt qua được những nỗi đau là bạn đã tự làm hoàn thiện chân dung mình.
Cuộc sống là vô vàn những điều biến động. Vì vậy, cho dù trong khó khăn hay trong hạnh phúc, cũng mong bạn luôn nhớ cuộc hành trình của hòn sỏi để sống tự tin hơn, để mang những yêu thương xoa dịu và làm lành những vết thương. Sự va đập của cuộc sống chẳng có gì đáng sợ đâu bạn ạ !
LỜI BÌNH:
Cuộc sống là như vậy đấy. Những khó khăn và thử thách là tất yếu, mọi chúng ta đều phải gặp. Và tất nhiên việc chúng ta đón nhận nó như thế nào mới là vấn đề. Chúng ta cố gắng trải qua không chỉ để tìm được lối thoát mà có thể quan trọng hơn là những bài học và kinh nghiệm. Chúng ta sẽ có lối thoát tốt hơn trong những trải nghiệm tiếp theo và hơn cả - ta không còn là ta, hoàn hảo hơn …
Mọi sự cố gắng trong cuộc sống đều được đền đáp. Nếu cảm thấy mình quá yếu đuối trước những khó khăn của bản thân, hãy cố gắng và hãy tin hạnh phúc là một thứ hàng xa xỉ mà thượng đế không cùng lúc có thể ban tặng cho nhiều người được. Hãy tin hạnh phúc luôn ở cuối con đường. Dù có muốn hay không thì cuộc sống này vẫn không bằng phẳng như mong muốn. Vì vậy, từ ngay bây giờ, hãy tích lũy cho mình những kinh nghiệm để khi gặp khó khăn nó sẽ là những động lực, những tia sáng soi đường giúp mình vượt qua được bóng tối. Đôi khi đấu tranh rất cần thiết cho cuộc sống. Nếu ta quen một cuộc đời phẳng lặng, ta sẽ mất đi sức mạnh tiềm tàng mà bẩm sinh mỗi con người đều có. Và chẳng bao giờ chúng ta có thể bay được. Vì thế, nếu thấy mình đang phải vượt qua nhiều áp lực và căng thẳng thì hãy tin rằng sau một quá trình lăn xả, vật lộn với cuộc sống, sẽ giúp cho chúng ta trưởng thành hơn rất nhiều. Những vết thương lòng hay thịt da của ngày hôm qua luôn là động lực để chúng ta cố gắng vươn lên. Nó nhóm lên trong mỗi chúng ta ngọn lửa quyết tâm, ý chí và nghị lực.
Trên đường đời vốn đã có nhiều dấu chân, vấn đề là ở chỗ mình phải mạnh dạn bước tới, tìm lấy đường đi cho riêng mình. Trên sân khấu cuộc đời, con người như những diễn viên bắt buộc, diễn theo kịch bản mà người khác viết (định hình qua các mối quan hệ xã hội). Nhưng diễn theo một cách hoàn toàn hay chỉ một phần là do chính người đó quyết định. Muốn diễn tốt thì phải nhập vai, hoá thân, hay đôi khi phải sử dụng cả nghệ thuật hoá trang … Cái đẹp đâu chỉ thưởng thức bằng cái nhìn thoáng qua, nó cần một tâm hồn đồng cảm. Nhìn thiên nhiên, ngẫm cuộc đời. Có nhiều thứ ta lầm vì bề ngoài giống hệt. Hãy tỉnh táo để nhận ra chất riêng, cái tốt đẹp ở mỗi người và hãy “mở rộng tâm hồn để cảm nhận hết sự kì diệu của cuộc sống từ những điều nhỏ nhặt nhất”.
“Ngọc bất trát bất thành khí” … nếu cuộc sống quá phẳng lặng và bình yên, thật khó để biết giá trị của đấu tranh và niềm hạnh phúc tự hào của bản thân khi vượt qua những chặng đường gian khổ. Hãy tự thử thách chính mình và vượt qua chính mình, đừng vội nản lòng và đầu hàng trước nghịch cảnh của cuộc sống. Hành trình của viên sỏi cũng như hành trình của đời người, có những lúc khó khăn, cũng có những lúc ngọt ngào hạnh phúc. Cái đích đến trong cuộc sống thường chẳng bao giờ dễ dàng, nhưng nếu chúng ta thực sự vượt qua được những thử thách, sẽ thấy cuộc đời ý nghĩa biết bao !
Mỗi chúng ta hãy học cách biết “cảm ơn” ngày hôm qua của ngày hôm nay, ngày hôm qua của ngày hôm qua … vì tất cả đều là quá khứ. Cảm ơn ngày hôm qua, cảm ơn những hoài niệm mà ngày hôm qua đã cất công lưu giữ. Để một ngày nào đó của ngày hôm nay, cầm trên tay chiếc chìa khoá, ta bắt đầu lục lọi, tìm kiếm những hồi ức tưởng đã lãng quên. Những hồi ức đó có lẽ ta không hề muốn nhớ nhưng ngày hôm qua đã không cho phép ta được quên. Chúng ta phải cảm ơn, vì nhờ nó ta đã dũng cảm đối diện với những mất mát, những đau thương và không trốn chạy. Vâng, chính vì có ngày hôm qua mà ta mới thấy cuộc sống trọn vẹn hơn.
Và chúng ta hãy luôn nhớ rằng:
- Cuộc đời là một cơ may, hãy chớp lấy.
- Cuộc đời là hương sắc, hãy ngắm nhìn.
- Cuộc đời là chân phước, hãy tận hưởng.
- Cuộc đời là một giấc mơ, hãy biến thành hiện thực.
- Cuộc đời là một thách thức, hãy đối đầu.
- Cuộc đời là một bổn phận, hãy hoàn thành.
- Cuộc đời là quí giá, hãy nâng niu.
- Cuộc đời là tình yêu, hãy tận hưởng.
- Cuộc đời là một bí ẩn, hãy khám phá.
- Cuộc đời là ước hẹn, hãy thực hiện lời hứa.
- Cuộc đời là u sầu, hãy vượt qua.
- Cuộc đời là một ca khúc, hãy hát lên.
Đối với tôi, hạnh phúc không phải lúc vuợt qua đuợc nỗi đau, hay vuợt qua được thử thách, mà là trái tim tôi còn biết cảm nhận nỗi đau ấy. Càng vấp ngã nhiều càng thấy mình cần phải học hỏi nhiều. Tôi không mong mình sống mãi trong hạnh phúc, và tất nhiên cũng không mong mình gặp nhiều bất hạnh. Tôi chỉ mong sao mình có đủ bản lĩnh, đủ tự tin để vượt qua những khó khăn mà mình sẽ gặp. Tôi sẽ thật sự đau khổ khi trái tim tôi không còn biết cảm nhận nỗi đau của người khác. Tôi hạnh phúc khi tôi còn biết đau với nỗi đau của chính mình và của người khác. Còn bạn thì sao ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét