- Hoàng Trọng Hải
Thay da đổi thịt … mịn màng biến đi
Chỉ còn đọng lại rằn ri
Gân gốc nhăn nhó, có khi héo tàn
Con người sống trên trần gian
Cũng như chiếc lá ... hợp tan một thời
Hết duyên hết phận lìa đời
Xa cành xa cội ... lá rời khỏi thân
Cao sang giữa chốn hồng trần
Là đang được hưởng phước phần kiếp xưa
Nghèo hèn dãi nắng dầm mưa
Phận người hết phước, mắm dưa qua ngày
Trú thân trên cõi đời này
Vương đầy cát bụi, tháng ngày trầm luân
Người giàu cũng chẳng yên thân
Kẻ nghèo bươn trải, mỏi chân gối mòn
Tiền của rồi cũng chẳng còn
Tu tâm tích đức, vuông tròn mới an
Giác ngộ thoát khỏi lầm than
Thân tâm an lạc ... Phật ban phước lành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét